Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn

0
48
Rate this post

viet lai buoi dau em di hoc thanh mot doan van ngan

 

Bạn đang xem: Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn

Bài mẫu số 1: Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn

Một sớm cuối thu, trời se lạnh. Lá vàng như lót thảm trên đường đến trường.

Không biết vì lạnh hay hồi hộp mà tay em nắm chặt lấy tay mẹ như không muôn buông ra, dù đã đến trường. Trường sao rất lạ: to, rộng quá. Những anh chị học trò cũ đùa vui, tươi cười và trò chuyện rôm rả.

Vào lớp, bàn ghế to hơn ở Mẫu giáo nhiều. Cô giáo thật dễ thương, dịu dàng vô cùng. Cô giảng bài rất hay, giọng cô trong trẻo. Các bạn học tập sôi nổi, ai cũng giơ tay tranh nhau phát biểu.

Nỗi lo sợ trong em tan đi mất. Em rất thích trường lớp của em. Em thầm nhủ ngày nào cũng đến lớp để được nghe cô giảng bài và được cùng bạn bè học tập, vui chơi.

Như vậy chúng tôi đã gợi ý một số bài mẫu về Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn bài tiếp theo, các em cần tìm hiểu một số bài văn mẫu như Viết thư cho người thân nhân dịp năm mới và bài văn mẫu Nhân dịp sinh nhật của một người thân đang ở xa, em hãy viết thư để thăm hỏi và chúc mừng người thân đó để hiểu hơn về cách tập làm văn Viết thư nhé.

 

Bài mẫu số 2: Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn

Em còn nhớ đó là một buổi sang mùa thu thật đẹp. Hôm đó mẹ đưa em đến trường. Bầu trời trong xanh, nắng vàng như mật ong trải khắp sân trường. Ngôi trường thật lớn và rất đông người. Em rụt rè nép bên mẹ, không dám rời tay. Nhưng cô giáo đã đến bên em dịu dàng vỗ về. Cô đón em vào lớp và giới thiệu với các bạn để làm quen. Cái lo sợ và hồi hộp

trong em tự nhiên biến mất. Lúc đó, em đã bắt đầu thấy yêu lớp học của mình.

 

Bài mẫu số 3: Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn

Ngày đầu tiên em đến trường là một buổi sáng đẹp trời. Khi ấy, vào mùa thu trời cao trong xanh, những đám mây trôi bồng bềnh trông rất đẹp. Từ xa, những chú chim hót văng vẳng trong vòm lá. Mẹ âu yếm dắt tay em đi trên phố. Em bỡ ngỡ nhìn ngôi trường mà em sẽ học. Thế rồi, buổi học bắt đầu bằng tiếng trống gióng giả và kết thúc cũng bằng tiếng trống ấy.

Bây giờ em đã là học sinh lớp ba nhưng vẫn còn nhớ mãi buổi học đầu tiên ngày hôm đó.

 

Bài mẫu số 4: Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn

Không hiểu sao, cái buổi sáng ấy, em dậy sớm thế không biết! Sau hồi chuông báo thức của cái đồng hồ đặt trên đầu giường, em bật dậy chạy ra sân tập thể dục, rồi nhanh nhẹn đánh răng rửa mặt như có ai đang hối thúc mình vậy. Ăn sáng xong, vội vàng mặc bộ áo quần đồng phục mà chị Hoài đã chuẩn bị cho em từ tối hôm qua, đeo thử chiếc cặp sách mới vào vai, đi đi lại lại trong phòng, sẵn sàng như một người lính chờ lệnh lên đường. Giá như sáng nay có mẹ ở nhà thì vui biết chừng nào! Đã mấy tháng nay, mẹ đi học ở mãi ngoài Hà Nội, ở nhà chỉ có ba bố con. Vì vậy, ngày đến trường đầu tiên của em đều do bố và chị Hoài chuẩn bị cả. Vừa mới hơn 6 giờ một tí, chị Hoài đã đẩy xe ra sân, rồi hai chị em chào bố để đến trường. Bố tiễn hai chị em ra cổng, dặn dò chị Hoài mấy câu rồi xoa đầu em nói nhỏ: “Chị thay bố và mẹ đưa con đến trường, con vui lên nhé! Phải ra dáng là một thằng con trai cứng cỏi, bạo dạn đừng khóc nhè, nhõng nhẽo chị mà bạn bè nó cười cho, nghe con! Thôi, hai chị em đi cho sớm”. Chị Hoài cho xe ra cổng rồi nhấn ga theo đường Lê Đại Hành hướng tới Trường Tiểu học Lương Thế Vinh. Khoảng mười phút sau hai chị em đã đến cổng trường. Chị Hoài khóa xe lại dẫn em vào lớp. Thoáng thấy bóng cô giáo, em vội níu chặt lấy chị Hoài. Cô giáo từ trên bục giáo viên bước xuống, nhìn em mỉm cười. “Nào lại đây với cô, đừng ngại! Cô trò mình làm quen với nhau đi! Em tên gì?”. “Dạ, em tên Hùng ạ! Trương Thế Hùng”. “Ồ, tên đẹp lắm, lại có dáng vẻ của một lực sĩ thể hình nữa!”. Chưa gặp cô lần nào mà nghe giọng nói của cô, nét mặt tươi vui của cộ, tự nhiên em thấy gần gũi thân thiết như người nhà của mình vậy. Cảm giác sợ hãi, lo lắng lúc đầu tan biến tự lúc nào, em không biết nữa. Em còn giục chị Hoài: “Chị đi học đi, kẻo muộn!”. Ngày đi học đầu tiên của em là thế đó.

 

Bài mẫu số 5: Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn

Tôi xin kể về ngày đi học đầu tiên của mình cho các bạn nghe nhé!

“Đó là vào một buổi sáng thứ hai đầu tuần cách đây đã gần ba năm. Mẹ tôi dậy từ lúc nào không biết nữa. Khi anh Hai vào đánh thức tôi dậy, đánh răng rửa mặt thì tôi đã thấy bữa ăn sáng của gia đình đã được dọn sẵn lên chiếc bàn tròn ở phòng ăn. Tôi có tật ngủ muộn và hay nằm nướng. Mẹ và anh Hai gọi hai, ba lần, tôi mới dậy được. Nhưng sáng nay, không hiểu sao, anh Hai chỉ vào lay nhẹ “Hương ơi, dậy đi em!”, thế mà tôi đã tung mền ngồi dậy được ngay, không còn ì à như trước nữa. Tôi nhanh nhẹn vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, làm vệ sinh cá nhân, rồi vui vẻ ngồi vào bàn ăn. Thường ngày, tô mì Kim Chi hay tô hủ tiếu tôi phải ăn đến ngoài ba mươi phút mới xong, thể mà sáng ấy, khoảng năm bảy phút gì đó, tô hủ tiếu đã hết sạch, anh Hai phải thốt lên “Bé Hương tiến bộ thật! Ăn nhanh bằng anh rồi đấy. Phải vậy chứ! Sinh viên năm nhất rồi, có khác!”. Mẹ tôi nhìn anh Hai rồi nhìn tôi mỉm cười. Tôi thấy lòng mình vui vui một niềm vui mới lạ. Phải rồi, mới hôm qua tôi đang còn là một đứa trẻ mẫu giáo. Thế mà sáng nay, tôi đã trở thành một học sinh lớp Một, được mặc bộ đồ đồng phục, được khoác chiếc cặp sách trên vai như chị Phượng, chị Diễm nhà kế bên, thích ơi là thích! Tâm trạng tôi lúc ấy cứ bồn chồn, háo hức như người sắp đi dự hội vậy. Bỗng, anh Hai giục: “Em chuẩn bị nhanh lên, anh đưa em đến trường!”. “Em xong đây rồi, anh đưa xe ra trước đi. Em nhờ mẹ buộc tóc, rồi em ra ngay!”.

Hai anh em đến trường lúc 6 giờ 30 phút. Ngoài cổng trường, người và xe cộ tấp nập. Anh Hai gửi chiếc xe đạp ở nhà giữ xe, rồi quay lại dẫn tôi vào lớp học. Vừa mới nhìn thấy cô giáo từ phòng bên bước lại, tôi khoanh tay cúi đầu chào cô giáo: ”Dạ, con chào cô ạ!”. Cô mỉm cười bước lại bên tôi, nhẹ nhàng đỡ chiếc cặp sách trên vai tôi xuống, rồi nói: “Con là Hương phải không? Con bố Thanh xinh quá! Con ngồi vào đây!”. Cô chỉ chỗ cho tôi ngồi ở bàn thứ hai bên phải. Tôi ngạc nhiên vô cùng, không hiểu sao cô lại biết tên tôi. Mãi đến sau này tôi mới rõ, cô là bạn thân của bố tôi hồi cùng học phổ thông với nhau.

Câu chuyện “Ngày đi học đầu tiên của tôi” là vậy đó.

Giáo Dục

Bản quyền bài viết thuộc thcs-thptlongphu. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://thcs-thptlongphu.edu.vn
https://thcs-thptlongphu.edu.vn/viet-lai-buoi-dau-em-di-hoc-thanh-mot-doan-van-ngan/

Đăng bởi: Thcs-thptlongphu.edu.vn

Chuyên mục: Tổng hợp