Đề bài: Em hãy tả lại quang cảnh một khu phố mà em biết vào một sớm mùa thu.
***
Bài văn tả cảnh sớm mùa thu trên khu phố Nguyễn Đình Thi hay nhất
Mùa thu đến với tiết trời lành lạnh, với hương cúc ngào ngạt và với những tia nắng vàng dịu. Nắng vàng khoác cho khu phố Nguyễn Đình Thi nhà tôi một màu tươi mới, riêng biệt. Mỗi sớm mai, vẻ tươi mới, riêng biệt lại đẹp đến lạ kì.
Bạn đang xem: Tả cảnh khu phố sớm mùa thu
Tờ mờ sáng, ông mặt trời chưa thức giấc, dường như ông còn lười biếng trốn sau dãy núi xa xa nên vạn vật cũng im lìm, lặng lẽ. Khu phố choàng một tấm áo bằng sương mỏng manh. Những giọt sương đêm long lanh đọng lại trên vòm cây, kẽ lá. Hàng liễu, bằng lăng, hoa sữa,… chưa tỉnh ngủ nên im ắng mặc cho sương vui đùa. Sương thu lạnh lắm! Có lẽ vì thế mà lòng đường còn thưa thớt người. Vài chiếc xe chạy chầm chậm dưới ánh đèn đường sáng chói. Các dãy nhà im lìm. Trong làn sương, các dãy nhà cùng một màu xám bạc, mờ mờ, trăng trắng. Một vài ngôi nhà le lói ánh đèn ngủ. Một vài ngôi nhà thì đã có tiếng lách cách nấu nướng. Chị gió ào qua mang theo cái lành lạnh buổi sớm. Gió đem cái lạnh từ hồ Tây vào đây mà. Hồ Tây cũng vắng vẻ. Những đợt sóng nhấp nhô đua nhau gợn. Trên mặt nước, mấy chú chim chẳng biết tỉnh từ bao giờ, cứ nghiêng cánh chao liệng. Các chú thức dậy sớm chắc bởi những thanh âm vang rộn của bác gà trống gáy.
Một hồi sau, ông mặt trời ló rạng sau làn mây trắng xóa. Những đám mây có vẻ ủ rũ, nặng trịch. Nhưng ông mặt trời vẫn vàng rực, hắt muôn tia nắng xuống trần gian. Nắng đem đến một vẻ tươi mới cho khu phố. Khu phố hiện ra với muôn sắc màu. Bên vệ đường, hàng cây mùa thay lá cũng có nhiều màu vẻ, lá xanh ngọc, lá vàng ươm, lá tía đỏ. Một vài cành khẳng khiu đã rụng hết lá. Con đường nhựa ngoằn ngoèo, nâu xám vẫn lặng lẽ ưỡn mình cho dòng người qua lại. Vài ngôi nhà lâu năm màu sơn đã sờn màu, loang lổ vệt trắng đục hay vàng úa. Vài ngôi nhà khác lại tươi mới. Các ô cửa xanh sẫm, nâu gạch, vàng cam đã mở. Mấy gánh phở, quán bún đã nghi ngút khói. Mùi thơm phưng phức của bún, phở Hà Nội bay đi khắp ngõ ngách. Cũng vì thế mà con người đông đúc, rộn rã hẳn lên. Người chạy bộ ven hồ, người vội vã đi làm, người vội vã đi học, người lại vội vã ra chợ. Mấy chú sơn ca biết dòng người vội nên líu lo hót như hòa vào dòng vội vã đó.
Bao năm qua, khu phố buổi sớm vẫn đẹp như vậy. Các cửa hàng, cửa hiệu ngày một nhiều càng điểm cho khu phố vô vàn những sắc màu. Tôi yêu khu phố này, yêu con đường ngoằn ngoèo, yêu hàng liễu thướt tha và yêu cả hồ Tây lộng gió.
Một số bài văn tả cảnh mùa thu vào buổi sáng ban mai đạt điểm cao
Bài mẫu 1:
“Mùa thu ơi mùa thu…”
Tiếng hát vang lên qua tai nghe từ chiếc máy nghe nhạc. Thời tiết se se lạnh nhưng nắng vàng vẫn len lỏi khắp nơi. Nhìn cảnh tượng này, sao tôi thấy yêu mùa thu đến lạ!
Mùa thu – hai từ đem đến cho tôi cảm giác thoải mái, dễ chịu. Bầu trời trong vắt, không một mảnh mây vắt ngang. Nó trong đến nỗi tưởng chừng mỗi khi tôi nhìn lên là thấy cả bên kia trái đất. Ôi sao tôi yêu bầu trời mùa thu đến thế! Và tôi yêu cả vạn vật mùa thu nữa! Tiếng chim thánh thót vút cao, ngân dài, ngân mãi kéo tôi đi tận nơi xa mơ hồ… đến khi thôi cất tiếng mới giật mình quay lại hiện tại.
Lá cây cũng sang màu. Cái thứ màu đỏ đồng của lá bàng, màu vàng vàng của bằng lăng, màu nâu nâu héo lụi của cây cau… sao mà đẹp đến vậy! Nhưng bạn chớ có nghĩ mọi vật đang tàn lụi. Lúc bấy giờ, hoa hồng mới vươn mình kiêu hãnh khoe lớp áo khoác mịn màng với nắng. Hoa sữa mới trổ bông, xòe ra những quả cầu hoa trắng xanh, thơm nồng nàn.
Và hoa cải mới e lệ diện bộ váy vàng tươi sáng. Còn nữa, mùi hoa quế thơm thơm mới đậu trên tà áo dài con gái đi khắp phố phường để hòa mình vào gió… Một thứ đặc trưng không lẫn vào đâu của mùa thu – gió heo may. Từng cơn gió không rít, không thét gào như gió mùa đông bắc, không ẩm ướt như gió mùa xuân, không nóng như gió mùa hạ, mà man mác, nhè nhẹ riêng biệt.
Cơn gió ấy, nó thích chơi đùa cùng cành phượng tàn hoa đang ra quả. Nó thích lùa vào tóc người thiếu nữ thanh thanh, mang hương tóc ngọc lan vào lòng tôi. Nhưng nó thích nhất là uốn mình qua gánh hàng hoa của các chị mỗi buổi sáng tinh mơ nhịp bước chân vào phố.
Nhắc đến mùa thu là không ai quên được ngày tựu trường – cái ngày mà tuổi học trò luôn mong ước. Ấy là lúc nắng dịu dàng không đâu cho đủ. Tiếng chim hót báo hiệu đã hết mùa vui chơi, quay trở về với vòng tay bạn bè và thầy cô. Ra trường, đứa nào cũng tíu tít kể về mùa hè bất tận của mình.
Và ở một góc nào đó, trái hẳn với sự ồn ã kia, các em lớp Một đang ngỡ ngàng, lo sợ. Đó là sự khởi đầu cho một nụ cười mới tại một ngôi trường mới. Nụ cười ấy mới dễ thương làm sao! Đối với người Hà Nội, thì thứ tượng trưng cho mùa thu của họ là cốm làng Vòng. Từng hạt cốm dẻo, xanh mướt như sự thanh khiết của lá sen và sữa thơm bầu trời thu. Hạnh phúc biết bao khi cái thức quà thần tiên ấy thuộc về mùa thu của tôi!
Đến cuối thu, vạn vật phải cố gắng lắm mới không cảm thấy tiếc nuối một mùa bình dị yêu thương. Lá bàng kiềm chế không rụng rơi để khoe sắc thắm vào ngày trong trẻo cuối cùng. Nắng gồng mình không tắt để người ta biết được mùa thu sắp đi qua. Hoa cố tươi cười để tạm biệt một mùa thương mến. Chỉ có mùa thu là vẫn vô tư, sống hết mình như thể ở lại mãi với tôi vậy.
Hết thu, vạn vật như mất đi sự vui tươi thường ngày. Nhưng đúng vào lúc buồn nhất thì mùa thu để lại một thứ kì diệu cho tôi: Nắng! Nắng vẫn thế, dịu dàng như đang sống trong mùa thu. Bài hát đã ngừng. Tôi trở về thực tại. Tôi yêu mùa thu thật nhiều! Và hãy yêu tôi như chính tôi yêu mùa thu vậy, có được không?
Bài mẫu 2:
Em rất thích mùa thu bởi mùa thu đến thì lại được thỏa thích ăn cốm, ăn hồng và được đi đón Tết trung thu.
Mùa thu luôn là mùa được biết đến có thời tiết thật là đẹp, và nó làm cho con người có những cảm xúc riêng khi đất trời đổi khác. Quả thật ta biết đến mùa thu là mùa tựu trường. Dường như tuổi thơ của chúng em, đứa nào cũng được mặc quần áo mới, đứa nào cũng cứ hớn ha hớn hở cắp sách tới trường, được gặp bạn bè, được gặp lại thầy, cô giáo sau một mùa hè được nghỉ lâu.
Và em cũng như đã thấy được rằng chính mùa thu năm nay em cũng như đã lớn hơn. Em cũng đã tự mình đi học trong ngày khai trường mà không cần đến mẹ dắt đi. Bầu trời thu như cao hơn trong hơn và nó không có những ánh nắng chói chang của mùa hè nữa.
Thời tiết thu cũng thật là dễ chịu biết bao nhiêu: không quá nóng, không quá lạnh mà nó thật thoải mái. Nó như giúp cho em có thể thấy được sự mát mẻ của những cơn gió đi ngang qua, thấy được cái se se lạnh vào sáng sớm và buổi đêm. Không có những cơn mưa rào bất tận như trước của mùa hè nữa, mà dường như thay vào đó chính là một thời tiết đẹp, mát mẻ.
Sắc hoa cúc vàng nở rực cả một góc vườn. Rồi cảnh chợ cũng đẹp hẳn lên, trong chợ vẫn có những cô bán hoa cúc vàng hay cúc họa mi nó cứ như tô điểm cho cả trời thu vậy. Có cảnh, có sắc rồi thì mùa thu lại thơm cả hương cốm nữa. Lúc nếp non được làm thành cốm dẻo thơm ngon biết bao. Em cũng rất thích ăn cốm, và cốm là đặc trưng của mùa thu, ai ai ăn cũng phải mê và không thể nào quên đi được cái hương vị khó tả của nó được.
Mùa thu là mùa của những sự chiêm nghiệm nó không ồn ào vội vã như mùa hè mà nó cũng không buốt giá như mùa đông. Mùa thu luôn là một trong những mùa có quang cảnh đẹp mà nó còn mang một chút dư vị cho lòng người. Em rất yêu mùa thu bởi mùa thu rất đẹp, trời xanh mây trắng. Tết trung thu cũng được gọi là tết đoàn viên khi đó mọi người sẽ được ngồi quây quần bên nhau thật là hạnh phúc biết bao.
Bài mẫu 3:
Đất trời có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mỗi mùa lại có một vẻ đẹp riêng của nó. Với sự giao thoa của đất trời sang đông, mùa thu luôn có một sức hấp dẫn kì lạ. Mà thu là thế, không sôi động như mùa hè, cũng không ảm đạm lạnh lẽo như mùa đông. Mùa thu luôn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng.
Cảnh vật, tiết trời thu tất cả đều thể hiện ra nó là một mùa như thế. Thu đến rồi mang đi cái nắng chói chang gay gắt của mùa hè, cũng mang đi không khí nóng oi ả khó chịu. Nắng thu giờ đây chỉ là những tia nắng nhẹ, mang theo gió heo may khô khốc của tiết trời.
Nắng gió heo may khiến cây cối cảnh vật cũng dần tàn để chuẩn bị bước sang một chu trình sống mới, thêm một tuổi mới. Lá cây từ xanh chuyển dần sang màu vàng, màu vàng nhàn nhạt của lá nhuộm cả hai hàng cây. Lá cây mùa thu vàng rồi rụng xuống, gió thổi hiu hiu khiến cho lá xô cứ xào xạc xào xạc.
Đối với nhiều người, nhìn lá thu rơi mà chợt buồn man mác, nhưng lại cũng có thể chợt thấy lòng mình nhẹ nhõm, nhẹ tênh như chính chiếc lá đang rơi. Một chiếc lá rơi xuống là vơi đi những nỗi muộn phiền trong lòng, chiếc lá rơi là để trút bỏ những cái đã cũ, đã hỏng để thay thế bằng một cái mới tốt hơn, đẹp hơn.
Nắng thu chiếu đến mọi ngóc ngách của làng quê. Thu đến cũng là lúc người nông dân thu hoạch lúa trên những cánh đồng lúa chín vàng ươm. Vào vụ mùa, đâu đâu cũng thấy màu vàng của thóc, màu vàng của rơm rạ, rồi màu vàng của mái lá tranh đơn sơ nhỏ nhắn. Nắng vàng chiếu khắp những con đường ngõ nhỏ.
Mùa thu cũng là mùa của những thức quà quê hương. Hương ổi thơm phả vào trong gió luôn khiến con người ta thêm phần yêu cái hương vị của đồng quê. Hoa ổi trắng, quả ổi chín mọng. Chúng cứ nằm im lìm đón nắng rồi tỏa hương. Cảnh vật đồng quê ngày thu yên bình đến lạ.
Thu sang không còn những cơn mưa mùa hạ sấm chớp ì ùng chợt đến rồi chợt đi, những cơn giông dữ dội không còn kéo đến bất ngờ như chính cái mùa hè nóng nực trước đó. Mùa thu – sự giao thoa của đất trời cuối hạ đầu đông. Nó mang vẻ đẹp nhẹ nhàng dịu dàng của cả hai mùa. Những tia nắng, những cơn gió se se. Tất cả đã tạo nên một mùa – một tiết trời đẹp của khí hậu Việt Nam.
——————————————————————–
» Xem thêm:
-
Bài văn tả cảnh buổi sáng trên đường phố
-
Văn mẫu lớp 5 : Những bài văn hay nhất sưu tầm và tuyển chọn
Đăng bởi: Thcs-thptlongphu.edu.vn
Chuyên mục: Tổng hợp