Đề bài: Bằng cảm nhận về tình yêu của người phụ nữ trong bài thơ Sóng hãy bình luận các ý kiến, liên hệ tình yêu của tuổi trẻ hiện nay
Bài làm:
Bạn đang xem: Bằng cảm nhận về tình yêu của người phụ nữ trong bài thơ Sóng hãy bình luận các ý kiến, liên hệ tình yêu của tuổi trẻ hiện nay
Tình yêu từ xa xưa đã trở thành đề tài muôn thuở cho các nhà thơ, nhà văn bộc bạch nỗi niềm cảm xúc của mình. Thật vậy, qua tác phẩm “Sóng” của Xuân Quỳnh, ta có thể cảm nhận được tình yêu và niềm khao khát yêu thương mãnh liệt của người phụ nữ. Đó là một tâm hồn trong sáng nguyện dâng hiến hết cho tình yêu bé nhỏ đời mình, thế nhưng đường tình duyên trắc trở đã khiến cho bà phải chịu nhiều dằn vặt, đau đớn. Tưởng chừng nỗi đau ấy sẽ khiến người con gái kia mất đi niềm tin vào tình yêu nhưng trái tim của bà vẫn nồng ấm, vẫn khát khao tình yêu chân chính của cuộc đời mình.
Tác phẩm “Sóng” được sáng tác trong khi cả đất nước đang phải chiến đấu để chống lại đế quốc Mĩ, là kết quả của chuyến công tác đến vùng biển Diêm Điền của Xuân Quỳnh. Có lẽ đứng trước biển cả to lớn khiến con người ta tự thấy mình nhỏ bé để rồi bao xúc cảm thầm kín trong lòng dâng lên và rồi tác giả đã đặt bút:
“Dữ dội và dịu êm
ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể”
Ở khổ thơ đầu, tác giả đã khá thành công khi dùng các cặp từ tương phản nhau để miêu tả trạng thái của con sóng “dữ dội”, “dịu êm”, “ồn ào”, “lặng lẽ”. Hình ảnh con sóng như song hành cùng với hình ảnh của người phụ nữ khi yêu, sóng cũng là em và em cũng là sóng. Tình yêu của người phụ nữ cũng dạt dào như những con sóng lớn, cũng có những trạng thái khác nhau, đôi lúc thì tuôn trào mãnh liệt, khi lại trầm tư yên ắng. Và dường như chính bản thân con sóng ấy cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình để rồi nó phải rời bỏ sự ngột ngạt, nhỏ bé của con sông để tìm ra với biển. Cũng tại biển, em đã tìm ra được câu trả lời cho trái tim của mình.
“Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ”
Sóng từ bao đời nay vẫn thế, mặc thời gian có qua đi và biển lớn có ập đến bao giông bão nhưng chưa bao giờ em quên đi nỗi khát vọng của mình. Nó như ngọn lửa rực cháy dữ dội có thể đốt cháy cả không gian và thời gian, thậm chí thiêu đốt luôn cả người đang ấp ủ nó. Thật vậy, em vẫn giữ ngọn lửa rực cháy trong mình và khi đối mặt với biển lớn em lại trải lòng mình ra nghĩ về cuộc đời, nghĩ về chuyện tình yêu đôi chúng ta:
“Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?”
Tình yêu là một thứ gì đó thật khó lý giải và đến ngay chính bản thân em cũng chẳng biết nó bắt đầu từ khi nào, chỉ biết rằng theo thời gian thì tình yêu kia dành cho anh sẽ ngày một lớn và có thể em sẽ không thể kiểm soát nổi. Vậy là em lại loay hoay đi tìm câu trả lời cho nguồn gốc tình yêu của chính mình:
” Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau”
Em suy nghĩ một hồi, tự hỏi rồi lại tự trả lời thế nhưng sau cùng em vẫn không tìm được câu trả lời cho mình. Em cũng không hiểu nổi trái tim mình và khi lý trí kịp nhận ra mình bắt đầu yêu anh thì đã quá muộn. Trái tim ngang bướng chẳng hề nghe lời em để rồi mọi lúc, mọi nơi em vẫn luôn hướng về phía anh, dõi theo anh bất kể đêm hay ngày:
“Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Tưởng chừng cuộc đời em chỉ vì yêu anh mà bị cảm xúc chi phối, thế nhưng nỗi nhớ anh lại khiến em mỏi mệt hơn. Nỗi nhớ ấy choán ngợp cả không gian và thời gian, tràn vào trong tiềm thức khiến em không sao ngủ được. Em vẫn cứ sống nhưng trái tim dường như chẳng phải là của mình nữa rồi, em sống nhưng chẳng thể chống lại được nỗi nhớ dành cho anh. Tình yêu kia dành cho anh đã quá lớn để rồi nó thống trị cả tiềm thức của em. Lúc mơ cũng như lúc tỉnh và chẳng khi nào hình bóng của anh không xuất hiện trong trí nhớ của em.
“Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở”
Em nhớ anh là thật và em yêu anh cũng là thật, tâm trí và trái tim em luôn hướng về anh và trao trọn tình yêu cho anh. Dù thế giới có đổi thay, nam bắc có đổi dời nhưng một sự thật tuyệt đối đó chính là em sẽ luôn ở bên cạnh anh, chờ đợi và thủy chung với một mình anh. Nhưng trên đời làm gì có bình yên nào mà không đánh đổi bằng khó khăn, thử thách. Thật vậy, nhưng em tin rằng tình yêu của chúng mình sẽ phá vỡ mọi quy luật của vũ trụ để kéo đôi ta lại gần nhau hơn, sau cùng hai đứa sẽ có một tình yêu thật đẹp và thật nên thơ.
Cuộc đời luôn ngắn ngủi và vội vã, vậy nên em muốn dành trọn những giây phút của cuộc đời mình để được yêu anh, bên anh và suy nghĩ về anh:
“Cuộc đời đi dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Ðể ngàn năm còn vỗ.”
Nhưng càng yêu anh, càng trân trọng anh thì em lại càng sợ mất anh. Vì chúng ta cũng không tránh khỏi quy luật của thời gian tàn nhẫn, em sợ tuổi trẻ này rồi sẽ qua đi và đến một ngày chúng ta sẽ già đi, sợ sẽ ngang qua đời nhau mà lại bỏ lỡ nhau thêm lần nữa.Và có lẽ cũng vì vậy, em muốn hiến dâng trọn vẹn tình yêu của mình dành cho anh, em muốn hòa tình yêu của mình vào với đất trời, đem tình yêu kia hòa vào biển lớn để tình yêu ấy còn sống mãi, dạt dào và bất diệt như những con sóng cuồn cuộn xô bờ.
Tình yêu của Xuân Quỳnh thật to lớn và vĩ đại, đó là những xúc cảm chân thành cùng với tấm lòng thủy chung của người con gái khi yêu. Nhưng dù có rắn rỏi, mạnh mẽ đến đâu thì người phụ nữ khi yêu luôn có những giây phút trăn trở, băn khoăn về tình yêu của mình, họ lo nghĩ cho tương lai, lo sợ một vài điều xa xôi nào đó. Đó cũng là tình yêu của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Tình yêu đôi khi mở rộng ra cả yêu thiên nhiên, yêu đất nước, muốn sống trọn từng giây phút của cuộc đời mình như tình yêu trong “vội vàng” của Xuân Diệu. Ngày nay, tình yêu ấy cũng được biểu hiện rất rõ qua tuổi trẻ của đất nước. Đã có nhiều người sẵn sàng cháy hết mình vì tuổi trẻ, họ quan tâm và thương yêu gắn bó với nhau. Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất mà chúng ta có thể tận hưởng được dư vị cuộc sống. Cũng tại tuổi trẻ, ta dám sống hết mình, dám đi xa hơn để học hỏi, ta sống mà không cần phải lo sợ tuổi già. Vì vậy, hãy yêu hết mình khi bạn còn trẻ vì tuổi xuân chẳng có bao nhiêu, đừng bỏ quên đã rồi sau này hối tiếc.
“Sóng” là một bài thơ hay và là một trong những bài thơ nổi bật nhất của Xuân Quỳnh. Thật vậy, qua “Sóng” chúng ta cũng thấy được tâm trạng và những cảm xúc, những lo âu trằn trọc của người phụ nữ khi yêu. Tình yêu đôi khi khiến bản thân con người không còn là chính họ, đôi lúc khiến họ mạnh mẽ kiên cường nhưng cũng có lúc cuốn họ xuống đáy sâu của thung lũng yêu thương. Nhưng dù kết quả có ra sao thì người kiên cường đến cùng sẽ có được hạnh phúc, cũng như câu chuyện về người ở hiền thì gặp lành trong truyện cổ tích dân gian vậy. Vì vậy hãy yêu khi còn trẻ, hãy tận hưởng sắc màu tình yêu to lớn của cuộc đời mình.
Bài thơ Sóng là tác phẩm nổi bật trong chương trình ngữ văn lớp 12, ngoài bài làm văn Bằng cảm nhận về tình yêu của người phụ nữ trong bài thơ Sóng hãy bình luận các ý kiến, liên hệ tình yêu của tuổi trẻ hiện nay, học sinh và giáo viên tham khảo các bài làm văn mẫu khác như Cảm nhận bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, Bằng cảm nhận về tình yêu của người phụ nữ trong bài thơ Sóng hãy bình luận các ý kiến, liên hệ tình yêu của tuổi trẻ hiện nay, Phân tích bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, Trình bày cảm nhận của em về bài thơ Sóng, hay những tài liệu Bình giảng bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, Bình giảng bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh các bạn cùng tham khảo và học tập tốt nhất.
Đăng bởi: Thcs-thptlongphu.edu.vn
Chuyên mục: Tổng hợp