Đoạn văn tiếng Anh kể về một kỉ niệm đáng nhớ (Cách viết + 18 mẫu)

0
115
Rate this post

Viết đoạn văn ngắn kể về kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng Anh gồm gợi ý cách viết và 18 đoạn văn mẫu có dịch hay được tuyển chọn từ bài làm của các bạn học sinh giỏi.

Kể về kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng Anh giúp các bạn học sinh, sinh viên có thêm nhiều gợi ý tham khảo trong quá trình suy luận, diễn giải vấn đề một cách logic. Từ đó biết sử dụng vốn từ, kiến thức ngữ pháp để viết đúng, viết hay tự tin hơn với khả năng viết đoạn văn tiếng Anh của bản thân mình. Ngoài ra để rèn luyện kỹ năng viết tiếng Anh các bạn xem thêm một số tài liệu như: đoạn văn tiếng Anh viết về sở thích, đoạn văn tiếng Anh viết về bạn thân, đoạn văn tiếng Anh về lợi ích của việc học Tiếng Anh.

Cách viết đoạn văn tiếng Anh kể về một kỷ niệm đáng nhớ

1.1. Phần mở đầu

Bạn đang xem: Đoạn văn tiếng Anh kể về một kỉ niệm đáng nhớ (Cách viết + 18 mẫu)

Ban đầu các bạn sẽ bắt đầu bằng những câu chào hỏi, để lấy được tinh thần trước khi nói:

– Hello everyone/ everybody, My name is Linh: Xin chào mọi người, tên của tôi là Linh.

– Ladies and gentlemen!: Kính chào quý vị đại biểu!

Giới thiệu đề tài của bài nói thường sử dụng những câu sau:

– I’m going to talk about…… (Tôi sẽ nói về………)

– I will take a look at…… (Tôi sẽ nói qua về…….)

– I will tell you something about the background of …… (Tôi sẽ nói cho các bạn vài điều căn bản về……)

– I will fill you in on the history of…….. (Tôi sẽ cho các bạn nghe lịch sử của……)

– I want to concentrate on ……….. (Tôi muốn tập trung nói về ……)

– Today I am here to present to you about …: Tôi ở đây hôm nay để trình bày với các bạn về…

– I would like to present to you …: Tôi muốn trình bày với các bạn về …

– As you all know, today I am going to talk to you about….: (Như các bạn đều biết, hôm nay tôi sẽ trao đổi với các bạn về…)

– I am delighted to be here today to tell you about…(Tôi rất vui được có mặt ở đây hôm nay để kể cho các bạn về…)

1.2. Phần nội dung chính

– Đầu tiên là nhận định của bạn về đề tài được nói đến. Sau đó trình bày chi tết về đề tài này. Bạn phải nói chân thực, mạch lạc từng ý và có ví dụ chứng minh để bài nói thêm sinh động.

– Khi triển khai ý, nếu được, hãy cố gắng vận dụng trải nghiệm thật của bản thân hoặc những thông tin thực tế thay vì bài mẫu thuộc lòng. Bài nói của bạn nhờ đó sẽ tự nhiên hơn, gây thiện cảm cho người nghe.

1.3. Phần kết bài

Ở phần này bạn phải chốt lại vấn đề được nói đến, tóm tắt lại với các câu sau đây:

– That brings me to the end of my presentation. I’ve talked about….:Tôi xin dừng bài nói hôm nay tại đây. Tôi vừa nói về…

– To summarize, I ….: Tóm lại, tôi …

– I hope that my presentation today will help you with what I said: Tôi hy vọng bài thuyết trình của tôi hôm nay sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn những nội dung tôi đã đề cập.

Kết thúc bài nói thì bạn nên cảm ơn mọi người:

– Thank you for listening / for your attention: Cảm ơn bạn đã lắng nghe/ tập trung

– Thank you all for listening, it was a pleasure being here today: Cảm ơn tất cả các bạn vì đã lắng nghe, thật là một vinh hạnh được ở đây hôm nay.

– Well that’s it from me. Thanks very much: Vâng, phần của tôi đến đây là hết. Cảm ơn rất nhiều.

– Many thanks for your attention: Cảm ơn rất nhiều vì sự tập trung của bạn.

– May I thank you all for being such an attentive audience: Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã rất tập trung.

Từ vựng để viết trải nghiệm đáng nhớ bằng tiếng Anh

TT Từ tiếng Anh Nghĩa tiếng Việt
1 Memory Kỉ niệm
2 Memorable Đáng nhớ
3 happy Vui vẻ
4 Experience Trải nghiệm
5 Exciting Thú vị
6 Risky Mạo hiểm
7 Challenges Thử thách
8 Nervous Hồi hộp
9 Worry Lo lắng
10 Ngớ ngẩn Ngớ ngẩn
11 Sweet Ngọt ngào
12 Fear Sợ hãi
13 Go through Trải qua

Viết đoạn văn ngắn kể về kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng Anh

Tiếng Anh

I have a memorable childhood which has many experiences. One of the experiences I remember most is the first time I was invited to a birthday party. I was a 6-year-old girl and I had a bestfriend whose name is Lisa. We were very close and seemed we couldn’t live without each other until her birthday. It was a beautiful morning when Lisa invited me to her birthday party and had no idea about how great her party would be if she didn’t ask me to attend. I was very happy and decided to make my bestfriend surprise by giving her a puppy as a present. Lisa didn’t like dog or any animal but I almost forgot about that. I was confident to give her my present in her birthday and immediately realized that she didn’t like my little dog which I myself chose to buy 3 days ago. While the party was going on, I stood in a corner of the room and watched how much she loved other normal presents such as teddy bear, dolls or crayons. I felt disappointed but that was not the worst thing. About 20 minutes later, Lisa’s father gave a sign that was the time to taking out a birthday cake. It was the biggest birthday cake I had ever seen. The light went off. As soon as it went on, somebody screamed “It’s a puppy in the cake”. Everyone was surprise and they recognized that was my puppy. They looked at the puppy and then looked at me. I glanced to Lisa. She said nothing and about to cried. I was very confused and ashamed. I carried my puppy, said sorry to Lisa and ran out of the party. I couldn’t believe that I had just broken my best friend’s birthday cake because of a silly decision. I learned that never bring any animal with me to a party, especially best friend’s birthday party. It’s an experience that I won’t forget for the rest of my life. Luckily Lisa forgave me and we are still friend up to now. She always reminded me about her 6th birthday and we laughed a lot.

Tiếng Việt

Tôi có một tuổi thơ đáng nhớ với rất nhiều kỷ niệm. Một trong những kỷ niệm mà tôi nhớ nhất là lần đầu tiên tôi được mời đến dự tiệc sinh nhật. Lúc đó tôi là một cô bé 6 tuổi và tôi có một người bạn thân tên là Lisa. Chúng tôi rất thân thiết và dường như không thể sống thiếu nhau cho đến hôm sinh nhật của cô ấy. Đó là một buổi sáng đẹp trời khi Lisa mời tôi đến bữa tiệc sinh nhật của cô ấy và không hề biết rằng bữa tiệc sẽ tuyệt ra sao nếu cô ấy không mời tôi đến. Tôi rất vui và quyết định làm bạn thân của mình ngạc nhiên bằng cách tặng cho cô ấy một con cún con. Lisa không thích chó hay bất kì loài động vật nào nhưng tôi đã quên mất điều đó. Tôi rất tự tin tặng cho cô ấy món quà vào hôm sinh nhật và ngay lập tức nhận ra rằng cô ấy không thích con chó mà tôi đích thân chọn mua 3 ngày trước. Trong khi bữa tiệc diễn ra, tôi đứng ở góc phòng và quan sát cô ấy yêu quý những món quà bình thường như gấu bông, búp bê hoặc hộp màu đến bao nhiêu. Tôi cảm thấy rất thất vọng nhưng đó vẫn chưa phải là điều tệ nhất. Khoảng 20 phút sau, bố của Lisa ra hiệu đã đến giờ mang bánh kem ra. Đó là chiếc bánh kem to nhất mà tôi từng thấy. Đèn tắt. Ngay khi nó bật sáng trở lại thì ai đó la lớn “Con chó ngồi trên bánh kem rồi kìa”. Mọi người rất ngạc nhiên và họ nhận ra đó là con chó con của tôi. Họ nhìn con chó con rồi nhìn sang tôi. Tôi lướt nhìn Lisa. Cô ấy không nói gì cả và gần như sắp khóc. Tôi rất bối rối và xấu hổ. Tôi ôm lấy con chó, xin lỗi Lisa và chạy thật nhanh khỏi bữa tiệc. Không thể tin nổi là tôi vừa mới phá tan nát chiếc bánh sinh nhật của bạn thân chỉ vì một quyết định ngu ngốc. Tôi đã học được rằng không bao giờ mang theo bất kì một động vật nào với mình tới các bữa tiệc, đặc biệt là tiệc sinh nhật bạn thân. Đó là một kỷ niệm mà tôi không bao giờ có thể quên được trong suốt phần đời còn lại. May mắn thay Lisa đã tha thứ cho tôi và cho đến bây giờ chúng tôi vẫn là bạn bè. Cô ấy hay nhắc tôi về chuyện xảy ra ở bữa tiệc sinh nhật lần thứ 6 ấy và chúng tôi cùng cười to.

Mẫu đoạn văn tiếng Anh kể về một kỷ niệm đáng nhớ

Đoạn văn mẫu 1

Tiếng Anh

I always love to go out with my family, and going to Dam Sen theme park was one of my favorite event. We went there in the early in the morning to get the ticket because it was weekend. Once we got inside the park, we started to follow the map to visit everywhere. First, we bought some snacks and drinks to eat on the way, then we sat down near the lake to have a small picnic. Next, we joined in the playground section to play many different interesting games. My sister, my father and I decided to went inside the haunted house while my mother stood outside. I screamed as loud as I could, and I ended up having a sore throat. Later we got on the roller coaster, the racing cars and rode the fake bulls. Most of the time my mother just stood outside and kept our belongings, but sometimes she also joined some easy games as well. We left the park in the evening, and it was such a great day to create memories with my family.

Tiếng Việt 

Tôi luôn thích đi chơi cùng gia đình, và dịp đến công viên giải trí Đầm Sen là một trong những sự kiện yêu thích nhất của tôi. Chúng tôi đến đó vào sáng sớm để lấy vé vì đó là ngày cuối tuần. Khi chúng tôi vào trong công viên, chúng tôi bắt đầu đi theo bản đồ để tham quan khắp mọi nơi. Đầu tiên, chúng tôi mua một ít đồ ăn nhẹ và đồ uống để ăn trên đường, sau đó chúng tôi ngồi xuống gần bờ hồ để có một chuyến dã ngoại nhỏ. Tiếp theo, chúng tôi tham gia vào sân chơi để chơi nhiều trò chơi thú vị khác nhau. Chị tôi, bố tôi và tôi quyết định đi vào bên trong ngôi nhà ma ám trong khi mẹ tôi chỉ đứng bên ngoài. Tôi hét to hết mức có thể, và cuối cùng thì tôi bị đau họng. Sau đó chúng tôi lên tàu lượn siêu tốc, những chiếc xe đua và cưỡi những con bò giả. Hầu hết thời gian mẹ tôi chỉ đứng bên ngoài và giữ đồ đạc của chúng tôi, nhưng đôi khi bà cũng tham gia một số trò chơi đơn giản. Chúng tôi rời công viên vào buổi tối, và đó thật là một ngày tuyệt vời để tạo ra những kỷ niệm cùng với gia đình.

Đoạn văn mẫu 2

Tiếng Anh 

The biggest event that happened to me lately was my graduation ceremony. It was on the beginning of September, when most students had just started their new semester. The ceremony was at my university, and we were all present at about 7 AM. When I got there, I had already worn the hat and black cape outside my white shirt with long pants. First I had to find seats for my parents, and then I moved to a separated section for students. We sat in lines to wait for our names to be called. When the MC called my name, I felt that my heart nearly jumped out of my chest, so I had to take a really deep breath to stay calm. The stage was beautifully decorated, and there were a lot of people taking pictures. I felt like I was a celebrity, and that thought kept me confident for the rest of the ceremony. Later my friends and parents gave me a lot of flowers and presents, and that was the happiest day of my life so far.

Tiếng Anh

Sự kiện lớn nhất xảy ra với tôi gần đây là lễ tốt nghiệp của tôi. Đó là vào đầu tháng 9, khi hầu hết các sinh viên vừa bắt đầu học kỳ mới. Buổi lễ diễn ra tại trường đại học của tôi và tất cả chúng tôi đều có mặt vào khoảng 7 giờ sáng. Khi tôi đến đó, tôi đã đội mũ và mặc áo choàng đen bên ngoài áo sơ mi trắng với quần dài. Đầu tiên tôi phải tìm chỗ ngồi cho bố mẹ, và sau đó tôi chuyển sang khu vực riêng dành cho sinh viên. Chúng tôi ngồi xếp hàng để chờ đợi tên của chúng tôi được gọi. Khi MC gọi tên tôi, tôi cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, vì vậy tôi phải hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh. Sân khấu được trang trí rất đẹp mắt, và có rất nhiều người chụp ảnh. Tôi cảm thấy như mình là một người nổi tiếng, và suy nghĩ đó khiến tôi giữ được tự tin cho đến hết phần còn lại của buổi lễ. Sau đó, bạn bè và bố mẹ tôi đã tặng tôi rất nhiều hoa và quà, và đó là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi cho đến nay.

Đoạn văn mẫu 3

Tiếng Anh 

I had a chance to participate in a charity activity, and that day was so meaningful for me. My classmates and I chose a nursing house for old people in a remote region of the city, so we had to prepared a lot of things. When we got there, all of the grandmas and grandpas had already stood outside waiting for us, so we gave each of them a really tight hug. The first thing we did there was to clean up the center, painted the walls, and fixed some of the broken furniture. In a meanwhile, another group cooked some delicious dishes in the kitchen, and some grandmas also helped us with that. In the afternoon, we had a big lunch with a lot of foods and drinks. After lunch, we continued to regenerate and clean the house. We took out some groceries and clothes that we had prepared to give them, and their happiness really brought tears to our eyes. That day was such a sweet memory, and we also promised to visit them at least once a month.

Tiếng Việt 

Tôi đã có cơ hội tham gia một hoạt động từ thiện, và ngày hôm đó thật ý nghĩa đối với tôi. Các bạn cùng lớp của tôi và tôi đã chọn một viện dưỡng lão cho những người già ở một khu vực xa xôi của thành phố, vì vậy chúng tôi phải chuẩn bị rất nhiều thứ. Khi chúng tôi đến đó, tất cả các ông và bà đã đứng ngoài chờ chúng tôi, vì vậy chúng tôi đã ôm mỗi người trong số họ rất chặt. Việc đầu tiên chúng tôi làm là dọn dẹp lại trung tâm, sơn tường và sửa chữa một số đồ đạc bị hỏng. Trong khi đó, một nhóm khác nấu một vài món ăn ngon trong nhà bếp, và một số người bà cũng giúp chúng tôi nấu nướng. Vào buổi chiều, chúng tôi đã có một bữa ăn trưa thật lớn với rất nhiều món ăn và đồ uống. Sau bữa trưa, chúng tôi tiếp tục cải tạo và dọn dẹp nhà cửa. Chúng tôi lấy ra một số đồ tạp hóa và quần áo mà chúng tôi đã chuẩn bị để tặng cho họ, và niềm hạnh phúc của họ thực sự mang lại những giọt nước mắt cho chúng tôi. Ngày hôm đó là một kỷ niệm ngọt ngào, và chúng tôi cũng đã hứa là sẽ đến thăm họ ít nhất mỗi tháng một lần.

Đoạn văn mẫu 4

Tiếng Anh 

My elder sister is going to study abroad in French in next August. I will miss her and all the experiences that we had been through together. When I was a kid, I hated my sister so much. My parents always said something nice about her but nothing like that about me. Moreover she treated like she was an adult and I was not. That made me angry and also jealous. We fighted to each other everyday that was bothered my parents. I even told to my dad that I wished my sister was not exist. My dad was very surprise and he known he had to do something. It was a Halloween night and my parents decided to go out so we were home alone. After 30 minutes from the moment my parents left, the light in my house suddenly went off. I was very scared and hold my sister’s arm tightly. She was scared too. When the light went on, a giant ugly black monster appeared in the kitchen. He caught me as soon as I saw him. “Don’t leave me, please. Help me, help me”- I screamed out. My sister cried and tried to pull me away from the monster. He said “Give me your candies and I will let your sister go”. My sister ran upstair and looked for the candies and then she came back and gave the monster all candies she had. But he changed his mind and didn’t want to take candies any more. Instead he caught my sister and let me go. I was no longer afraid of that ugly monster. I hit him over and over. “You can’t catch my sister. Let her go, now. Can you hear me?” –I screamed. Finally he let my sister go and ran out of the house quickly. I hugged my sister happily and we realized that how much we loved each other. I told my father everything and he was very satisfied with us. He said “There are many other monsters outside. When you’re grown up, you will face to them everyday so you have to love each other to fight those monsters”. Then my father smiled and asked me “If your sister had not existed, who would have protected you from the monster?” I felt regret about my stupid treaty and grateful that she still was with me. For a long time later, we known that monster was my father but it didn’t matter. It’s an experience that I will never forget.

Tiếng Việt 

Chị gái của tôi sắp đi du học ở Pháp vào tháng Tám tới. Tôi sẽ nhớ chị ấy và cả những kỷ niệm mà chúng tôi đã từng trải qua nữa. Khi tôi còn bé, tôi rất ghét chị của mình. Bố mẹ tôi luôn nói những điều tốt đẹp về chị nhưng không có điều gì như thế về tôi. Hơn nữa chị cứ cư xử như mình là người lớn còn tôi thì không phải. Điều đó làm tôi tức giận và ganh tỵ. Chúng tôi cãi nhau hàng ngày và điều đó làm phiền lòng bố mẹ tôi. Tôi thậm chí còn nói với bố tôi rằng tôi ước chị tôi không tồn tại. Bố tôi rất ngạc nhiên và ông biết mình phải làm gì đó thôi. Đó là vào một đêm Halloween và bố mẹ tôi quyết định ra ngoài nên chúng tôi ở nhà một mình. 30 phút sau khi bố mẹ tôi đi thì đèn trong nhà bỗng tắt. Tôi rất sợ và nắm chặt lấy tay chị tôi. Chị tôi cũng rất sợ. Khi đèn sáng trở lại, một con quái vật to lớn màu đen xấu xí xuất hiện ngay trong bếp. Nó bắt lấy tôi ngay khi tôi thấy nó. Tôi hét lớn “Đừng bỏ em, cứu em với, cứu em”. Chị tôi khóc và cố gắng kéo tôi khỏi con quái vật. Nó nói “Đưa tao kẹo của mày và tao sẽ để em mày đi”. Chị tôi chạy lên lầu và tìm kẹo, sau đó quay trở lại và đưa con quái vật tất cả kẹo mà chị có. Nhưng con quái vật đã đổi ý và không muốn lấy kẹo nữa. Thay vào đó nó bắt chị tôi và thả tôi đi. Tôi không sợ con quái vật xấu xí ấy nữa. Tôi đánh nó tới tấp. Tôi hét “Mày không được bắt chị tao. Thả chị tao ra, ngay bây giờ. Mày có nghe tao nói không?”. Cuối cùng con quái vật thả chị tôi ra và chạy khỏi nhà tôi thật nhanh. Tôi ôm lấy chị hạnh phúc và chúng tôi nhận ra chúng tôi yêu thương nhau nhiều đến chừng nào. Tôi kể với bố mọi chuyện và bố rất hài lòng về chúng tôi. Ông nói “Ngoài kia có rất nhiều con quái vật khác. Khi các con lớn, các con sẽ phải đối mặt với chúng hàng ngày nên các các phải yêu thương nhau để đánh bại lũ quái vật ấy”. Rồi ông mỉm cười và hỏi tôi “Nếu chị của con không tồn tại thì hôm nay ai sẽ bảo vệ con khỏi con quái vật?” Tôi cảm thấy rất hối hận về điều ước ngu ngốc của mình và biết ơn khi chị vẫn còn bên cạnh tôi. Một thời gian dài sau, chúng tôi mới biết con quái vật đó chính là bố tôi nhưng điều đó không quan trọng. Đó là một kỷ niệm mà tôi sẽ không bao giờ quên.

Đoạn văn mẫu 5

Tiếng Anh 

One of the most memorable day that had such a strong impression on me is my first trip with my classmates when I was 12 years old. After being announced that we would go on a trip to Cuc Phuong national park, all of us got super excited as it was the first time we had a long journey together. And that unforgettable day finally came. We set off quite early at 5.30 a.m. We were very happy and sang together on the coach.The weather that day was perfect for a long trip: sunny and windy, the air was pretty cool and comfortable. Three hours later, we reached the destination. Everyone felt a bit tired so we took a break and had a light meal. In the afternoon, it was time for us to explore the national park. But because of our excitement and curiosity, we ignored the tour guide’s warning and half of my class got lost in the forest including me. It was getting darker and we started to feel hungry and scared. We could only rely on the light from our mobile phone and could not call the adults because there was no reception here. Our monitor still stayed calm and told us to stay together before someone might come to rescue. It was really smart of her to use a lighter to create a fire to signal. The rangers quickly recognized the signal and came to our place, so we were able to get out of the forest safely. Seeing our teacher’s worried face, we really regretted for being so disobedient. We apologized her and promised that it would never happen the second time. Although getting into troubles, I cannot deny that we had the chance to learn many valuable lessons we are not taught at school and that’s what makes this piece of memory more precious.

Tiếng Việt 

Kỉ niệm đáng nhớ nhất cuộc đời tôi đó chính là chuyến đi đầu tiên của tôi với các bạn cùng lớp khi tôi 12 tuổi. Sau khi được thông báo rằng chúng tôi sẽ tham gia một chuyến đi tới Vườn quốc gia Cúc Phương, tất cả chúng tôi trở nên cực kỳ hào hứng và hạnh phúc vì đây là lần đầu tiên chúng tôi có một chuyến đi dài cùng nhau. Và ngày đặc biệt đó cũng đến. Chúng tôi bắt đầu khởi hành khá sớm từ lúc 5h30 sáng. Ai nấy đều rất hạnh phúc và hát cùng nhau trên chiếc xe buýt. Thời tiết hôm đó thật hoàn hảo cho một chuyến đi dài: nắng và gió, mát mẻ và dễ chịu. Sau 3 giờ đồng hồ, chúng tôi đã tới điểm đến. Mọi người đều cảm thấy hơi mệt nên chúng tôi nghỉ ngơi và ăn nhẹ. Buổi chiều đến và cũng là lúc chúng tôi khám phá vườn quốc gia này. Nhưng vì sự phấn khích và tò mò , chúng tôi lờ đi lời cảnh báo của hướng dẫn viên và một nửa lớp của tôi đã bị lạc trong rừng bao gồm cả tôi. Trời đã bắt đầu tối nên chúng tôi bắt đầu cảm thấy đói và sợ hãi. Mọi người chỉ có thể phụ thuộc vào ánh sáng từ điện thoại di động mà không thể gọi vì không có tín hiệu ở đây. Lớp trưởng lớp tôi vẫn giữ bình tĩnh và khuyên chúng tôi nên ở lại với nhau trước khi có người tới cứu. Cô ấy đã rất thông minh khi dùng một chiếc bật lửa để tạo khói tím hiệu. các cán bộ kiểm lâm nhanh chóng nhận ra tín hiếu đó và tối chỗ chúng tôi, nhờ đó mà mọi người có thể trở về an toàn. Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của cô giáo, chúng tôi rất hối hận vì đã không nghe lời. Tất cả cùng xin lỗi cô và hứa sẽ không có lần thứ hai như vậy nữa. Mặc dù gặp không ít rắc rối nhưng không thể phủ nhận rằng tôi đã học được nhiều bài học quý giá – những điều tôi không được dạy ở trường, và đó là lý do khiến cho mảnh kí ức này trở nên quý giá như vậy.

Đoạn văn mẫu 6

Tiếng Anh 

Last weekend, while cleaning my bedroom, I came across an album and found a photo of me on the first day coming to school – a day filled with special emotions. It was a sunny day with many white clouds. My mom was the person that accompanied me to school. On the way to school, i could see many other children around my age are going to school like me, some of them were crying a lot. Fifteen minutes later, we arrived at the school. Mom said goodbye to me and suddenly i bursted into tears.I felt lonely and scared because there was no one beside me then. Then a woman came by my side. She had a bright smile and a gentle face which reminded me of my mom. With a warm voice, she introduced to me that she was my teacher. I had thought that teacher was someone that would punish me when I made mistakes, but my first impression was a little different from my expectation, she was like a sweet angel. Later, she took me to my new class.There are a lot of new friends. Sitting at my place, looking around the classroom, I was impressed by the colourful and lovely space here. It was painted in bright colours with a large book shelf at the corner, filled with comics and toys, which were all well-organised. After that, the very first lesson at school got started. Beside learning to spell and write, I was also taught to sing, to draw pictures and was told a lot of interesting stories, which made me really excited. It was my first day studying at school, quite a long time ago but still gives me a sense of nostalgia for my carefree childhood.

Tiếng Việt 

Một ngày nọ, khi đang dọn dẹp phòng ngủ, tôi bắt gặp một cuốn album và tìm thấy một bức ảnh của mình trong ngày đầu tiên đến trường. Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất trong cuộc đời mang lại cho tôi nhiều cảm xúc đặc biệt. Ngày đặc biệt này cuối cùng cũng đến. Đó là một ngày đầy nắng với những áng mây trắng bồng bềnh trôi. Mẹ tôi là người đi cùng tôi đến trường. Trên đường, tôi có thể thấy nhiều bạn bè trạc tuổi mình cũng đến trường như tôi, một số vẫn còn khóc rất nhiều. Sau 15 phút, chúng tôi đã tới trường. Mẹ nói lời tạm biệt với tôi và bỗng dưng tôi bật khóc. Tôi chợt cảm thấy cô đơn và sợ hãi vì không có ai ở bên cạnh. Sau đó, một người phụ nữ tiến đến gần tôi. Cô ấy có một nụ cười rạng rỡ và khuôn mặt dịu dàng khiến tôi nhớ đến mẹ. Với giọng nói ấm áp, cô giới thiệu với tôi rằng cô ấy là giáo viên của tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng cô giáo là người sẽ phạt mình khi mình mắc lỗi, nhưng ấn tượng đầu tiên của tôi có phần khác so với tưởng tượng, cô ấy giống như một thiên thần ngọt ngào vậy. Cô dẫn tôi đến lớp học của mình. Ở đây có rất nhiều bạn bè mới. Ngồi vào chỗ và nhìn xung quanh lớp học, tôi đã rất ấn tượng bởi không gian đầy màu sắc và đáng yêu ở đây. Phòng được sơn bằng gam màu tươi sáng với một tủ sách lớn ở góc lớp đầy truyện tranh và đồ chơi, tất cả đều được sắp xếp gọn gàng. Sau đó, chúng tôi bắt đầu bài học đầu tiên của mình ở trường tiểu học. Bên cạnh việc học đánh vần và viết, tôi còn được dạy hát, vẽ tranh và được nghe những câu chuyện vô cùng lí thú. Đó là ngày đầu tiên tôi tới trường – một sự kiện đã xảy ra khá lâu nhưng vẫn luôn đem lại cho tôi cảm giác hoài niệm về một tuổi thơ đầy vô tư của mình.

Đoạn văn mẫu 7

Tiếng Anh

The event in my life that I remember the most was my 10th birthday. It was a very happy and meaningful day. I prepared food with my mother for the evening party. I invite a lot of friends and relatives. That day everyone came very crowded. Fortunately, my house has enough seats. Everyone gives me eye-catching gifts. We sing a happy birthday song together. My mother prepared a very large cake for everyone. My friends and I talked happily together. This is the first time I have a birthday celebration. The later birthdays are not as happy, so I miss this event very much. Whenever I remember it, I always smile. I wish I could go back to that day.

Tiếng Việt

Sự kiện trong đời mà tôi nhớ nhất đó là sinh nhật 10 tuổi của tôi. Hôm đó là một ngày vô cùng vui vẻ và ý nghĩa. TÔi cùng mẹ chuẩn bị đồ ăn của bữa tiệc buổi tối. Tôi mời rất nhiều bạn bè và người thân. Hôm đó mọi người đến rất đông. May mắn thay là nhà tôi đủ chỗ ngồi. Mọi người tặng tôi những món quà bắt mắt. Chúng tôi cùng nhau hát bài ca chúc mừng sinh nhật. Mẹ tôi đã chuẩn bị một chiếc bánh kem rất lớn đủ chia cho mọi người. Tôi và bạn bè nói chuyện rất vui vẻ với nhau. Đây là lần đầu tiên tôi được tổ chức sinh nhật. Những lần sinh nhật sau này cũng không vui như vậy nên tôi rất nhớ sự kiện này. Mỗi khi nhớ về nó tôi luôn tự mỉm cười. Tôi ước gì mình có thể trở lại ngày hôm đó.

Đoạn văn mẫu 8

Tiếng Anh 

I have a terrifying experience. That was the first time I had a motorbike accident. That is why I still do not dare to drive a motorbike. That day it rained heavily, my sister drove me to school. Due to the rain, the road was very slippery, there was a car rushing towards us. Both my sister and I were in a panic at that time. Our car collapsed and was on my leg. Thinking about it alone, I was able to feel the pain of that moment. Feeling bad. Fortunately, the other car brakes in time. Then I was admitted to the hospital. My left leg was broken at the time and I needed to be in a wheelchair. Until now, every time I ride on a motorbike, I feel nervous. This was not a very pleasant experience but it helped me and my sister get closer.

Tiếng Việt

Tôi có một trải nghiệm kinh hoàng. Đó là lần đầu tiên tôi bị tai nạn xe máy. Đó là lí do mãi sau này tôi vẫn không dám lái xe. Hôm đó trời mưa rất to, CHị gái tôi chở tôi đi học. Do trời mưa, đường rất trơn, có một chiếc xe ô tô lao về phía chúng tôi. Cả tôi và chị gái đều lúc đó đều rất hốt hoảng. Chiếc xe của chúng tôi bị đổ ra và đè lên chân tôi. Nghĩ về điều đó thôi tôi đã có thể cảm nhận lại cơn đau của khi đó. Cảm giác thật tồi tệ. Thật may là chiếc xe ô tô kia phanh lại kịp thời. Sau đó tôi được đưa vào bệnh viện. Chân trái của tôi lúc đó đã bị gãy và tôi cần phải ngồi xe lăn. Cho đến tận bây giờ, mỗi lần ngồi lên xe máy tôi đều cảm thấy lo lắng. Đây là một trải nghiệm không vui lắm nhưng nó đã giúp tôi và chị gái thân thiết hơn.

Đoạn văn mẫu 9

Tiếng Anh

When I was 5 years old I had a pleasant experience. That was when my grandparents went home to play, so careless I got lost. At first I didn’t even know I was lost. I kept going straight until I got tired of my legs and couldn’t walk anymore. At that time I knew I was lost. At first I was so scared, I cried loudly and called my parents. Everyone passing by looked at me. But I’m thinking of kidnappers. Due to fear of being found lost, I immediately stopped crying. I go against the original direction. I stood at a convenience store and waited for my parents to come find me. The owner of the convenience store saw me standing there for a long time afraid I was hungry, so gave me a cake. By the evening my parents found me. Getting lost is scary but I find that after that time I have grown a lot. I also confidently handle unexpected situations better.

Tiếng Việt

Khi tôi 5 tuổi tôi đã có một trải nghiệm thú vị. Đó là khi về nhà ông bà chơi, do bất cẩn nên tôi đã bị đi lạc. Ban đầu tôi không hề biết mình đã bị lacjd dường. Tôi cứ đi thẳng mãi cho đến khi tôi mỏi chân và không thể đi nổi nữa. Lúc đó tôi biết mình đã bị lạc. Ban đầu tôi rất sợ, tôi khóc rất lớn và gọi bố mẹ. Mọi người qua đường đều nhìn tôi. Lúc này tôi đã nghĩ đến những tên bắt cóc trẻ con. Do sợ bị phát hiện đi lạc nên tôi ngay lập tức nín khóc. Tôi đi ngược lại với hướng đi ban đầu. Tôi đứng ở một cửa hàng tiện lợi và chờ bố mẹ đến tìm mình. Chủ cửa hàng tiện lợi thấy tôi đứng đó rất lâu sợ tôi đói nên đã cho tôi một chiếc bánh.Đến chiều tối bố mẹ tôi đã tìm thấy tôi. Đi lạc rất đáng sợ nhưng tôi thấy sau lần đó tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi cũng tự tin xử lý các tình huống xảy đến bất ngờ một cách tốt hơn.

Đoạn văn mẫu 10

Tiếng Anh 

I have lots of experiences but the most memorable one was a picnic with my family. That was a sunny day. We drove to a beautiful bay in my province. We also brought food, water and fruits for lunch. When we arrived, we took a ship taking us to a floating-house which was used to rear fishes. We rented a room in the house. My mother and my elder sister prepared food for lunch when I and the others went around watching so many fishes reared in many cages, which was put in the water. After that, I and my brothers went swimming. At first, I didn’t dare to jump into the sea because it was a deep one. Finally, being kicked by one of my brothers, I fell into the sea. We swam around the house. After swimming a lot, we got back to the house and had lunch together. It was the first time I have had a lunch in the middle of the sea under the sunny and windy weather. After lunch we played game cards and enjoyed our afternoon with a lot of smiles and joys. In the late afternoon, we got ready to back home. It was the most memorable trip in my life.

Tiếng Việt 

Tôi có rất nhiều trải nghiệm song đáng nhớ nhất là lần đi cắm trại với gia đình tôi. Đó là một ngày trời nắng. Chúng tôi đã lái xe đến một vịnh tuyệt đẹp ở tỉnh của tôi. Chúng tôi cũng mang đồ ăn, nước uống và hoa quả cho bữa trưa. Khi chúng tôi đến nơi, chúng tôi được thuyền trở đến một nhà nổi được dùng để nuôi cá. Chúng tôi thuê một căn phòng tại nhà này. Mẹ và chị tôi chuẩn bị đồ ăn cho bữa trưa khi tôi và những người còn lại đi xung quanh ngắm nhìn nhiều con cá được nuôi trong những chiếc lồng đặt dưới nước. Sau đó, tôi và những người anh em đi bơi. Đầu tiên, tôi không dám nhảy xuống biển bởi biển khá sâu. Cuối cùng, bởi bị một người anh đá xuống, tôi ngã xuống biển. Chúng tôi bơi quanh nhà nổi. Sau khi bơi rất nhiều, chúng tôi quay về căn nhà và ăn trưa cùng nhau. Đó là lần đầu tiên tôi có một bữa trưa ở giữa biển, dưới thời thiết nắng và gió. Sau bữa trưa, chúng tôi chơi bài và tận hưởng buổi chiều với thật nhiều nụ cười và niềm vui. Vào chiều muộn, chúng tôi sẵn sàng về nhà. Đó là một chuyến đi đáng nhớ nhất cuộc đời tôi.

Đoạn văn mẫu 11

Tiếng Anh

The most memorable childhood memory for me is the time I disobeyed my mother. That afternoon was very sunny, my mother told me to stay at home to look after the house so she could go work. However, my mother just ran away from me to play video games. Play all afternoon until evening before going home. When I come home, I can’t find her forever. The doctors rushed to look for them: I did not find me at home at noon, my mother was worried that I went looking and searched all afternoon when I had a high fever and had to ask someone to bring me back. Hearing this, my face was red, my tears were pouring out, I ran home quickly. Open the door of the mother’s room, the room is dark, I turn on the light, she is in bed. She hugged her mother and cried “Thank you, I’m sorry, you make me suffer because of you”. Mother smiled gently and gently patted her head: It’s okay to be good to be good. A childhood memory I made my mother sad because she did not obey her. It is also a lesson that reminds me that I must never make my mother sad again.

Tiếng Việt 

Kỉ niệm thời thơ ấu đáng nhớ nhất với em chính là một lần không vâng lời mẹ. Trưa hôm ấy trời nắng chang chang, mẹ dặn em ở nhà trông nhà để mẹ đi có việc. Thế nhưng, mẹ vừa đi khỏi em đã chạy đi chơi điện tử. Chơi suốt cả một buổi chiều mãi tới tối mới chịu đi về. Về đến nhà, em tìm mãi cũng không thấy mẹ đâu. Vội chạy đi tìm thì được các bác kể rằng: Trưa không thấy em ở nhà, mẹ lo nên đi tìm, đi tìm suốt cả buổi chiều cuối cùng bị sốt cao phải nhờ người đưa về. Nghe kể đến đây mặt em đỏ gay, nước mắt trực trào ra, em chạy nhanh về nhà. Mở cửa phòng mẹ, phòng tối om, em bật đèn lên, mẹ đang nằm trên giường. Em ôm lấy mẹ khóc nức nở “Mẹ ơn con xin lỗi, con làm mẹ khổ vì con quá”. Mẹ mỉm cười hiền dịu xoa đầu em: Con ngoan biết lỗi là được rồi. Một kỉ niệm tuổi thơ em đã làm cho mẹ buồn vì không vâng lời mẹ. Đó cũng là bài học nhắc nhở em rằng không bao giờ được làm cho mẹ buồn dù chỉ một lần nào nữa.

Đoạn văn mẫu 12

Tiếng Anh

The memory is the earliest one I have of me and my Dad. I was very small indeed, I’m not exactly sure how old, but I’d guess about three years old, maybe even younger. My Dad was not a particularly tall or strong man, but I was small enough, and by comparison, he was big enough then, for me to stand with both my feet on one of his, and to reach up with my arms and cling onto his leg. I would then hang on and laugh delightedly as he tried to go about his daily business, walking around the house with me gripping on tightly refusing to be budged. It was a favorite game.

I don’t know that I can honestly say it affected me in my life. However, in my family, we don’t really talk about things very much or do a lot together. We don’t live particularly close to one another so we see each other rather infrequently. I suppose the way the incident affected me was by making me at a subconscious level feel close to my Dad even years later as we had shared that happy play time together when I was tiny.

I didn’t know I had held onto this memory until quite recently. Sadly my Dad passed away, he had been very ill for a long time, so it wasn’t unexpected, but of course it was very sad. I wanted to say something about him at his funeral, and I wanted to pick a memory that was personal just to him and to me. For some reason that image of me tiny and laughing and him solemnly ‘pretending’ that he hadn’t noticed I was there came into my mind and it seemed very appropriate somehow to share that one. It was a happy memory, but also an intimate one. I think he would have been really pleased that I could recall it so many decades later.

Tiếng Việt 

Kỷ niệm đấy là kỷ niệm đầu tiên giữa tôi và cha tôi. Tôi thực sự rất nhỏ, tôi không biết chính xác bao nhiêu tuổi, nhưng tôi đoán khoảng ba tuổi, thậm chí còn nhỏ hơn. Bố tôi không phải là một người đàn ông cao lớn hay mạnh mẽ, nhưng tôi đã đủ nhỏ, và bằng cách so sánh, lúc ấy ông đủ cao lớn, vì tôi đứng được cả hai chân tôi trên một trong hai tay của ông, và với tay vào bám hai chân của ông. Sau đó tôi sẽ đu lên và cười vui vẻ khi ông ấy cố gắng làm những công việc hàng ngày, đi dạo quanh nhà khi tôi đang nắm chặt không chịu buông. Đó là một trò chơi yêu thích.

Tôi không biết rằng tôi có thể thành thật nói nó ảnh hưởng đến tôi trong đời mình. Tuy nhiên, trong gia đình của tôi, chúng tôi không thực sự trò chuyện nhiều hoặc làm nhiều việc với nhau. Chúng tôi không sống gần nhau nên gặp nhau không thường xuyên. Tôi cho rằng cách mà sự việc ảnh hưởng đến tôi là làm cho tôi ở mức tiềm thức cảm thấy gần gũi với cha tôi thậm chí nhiều năm sau về sau vì chúng tôi đã chia sẻ thời gian vui vẻ khi chơi cùng nhau khi tôi còn nhỏ.

Tôi không biết tôi đã giữ được kỷ niệm này cho đến gần đây. Bố tôi qua đời, ông ấy đã ốm rất lâu, vì vậy nó không phải là bất ngờ, nhưng dĩ nhiên là rất buồn. Tôi muốn nói điều gì đó về ông trong đám tang của ông, và tôi muốn chọn một ký ức riêng tư chỉ giữa ông và tôi. Vì một số lý do hình ảnh tôi nhỏ con và đang cười còn ông trang nghiêm giả vờ rằng ông đã không nhận thấy tôi đã xuất hiện trong tâm trí của tôi và bằng cách nào đó nó lại rất thích hợp để chia sẻ nó. Đó là một ký ức hạnh phúc, nhưng cũng là một kỷ niệm thân mật. Tôi nghĩ ông ấy sẽ thực sự hài lòng vì tôi có thể nhớ về nó nhiều thập kỷ sau đó.

Đoạn văn mẫu 13

Tiếng Anh

4 years ago, I had an unforgettable experience. It was a Friday afternoon, and I was helping my mother doing some house chores. When I was hanging clothes on the balcony, some of them were blown to the roof of my house. So I decided to use a long pipe to take them back. However, they were too far! I kept trying but it didn’t work. And suddenly, I slipped and fell down to the terrace. I felt hurt all over my body. I couldn’t even breathe. I remember there were a lot of dust on my body, and there were broken woods and plywoods everywhere. Right away, my family ran to me. They helped me to get up, they were totally shocked. My parents quickly took me to the hospital. Fortunately, I wasn’t on seriously injured. There were some wounds on my head, arms and legs. After that accident, I try to be more careful when doing anything, and always feel for the actors in action movies. To me, nothing is more precious than life.

Tiếng Việt

4 năm trước, tôi đã có một trải nghiệm khó quên. Đó là một chiều thứ Sáu, và tôi đang giúp mẹ mình làm việc nhà. Khi tôi đang phơi quần áo ở ban công, một số quần áo bị thổi bay sang nhà hàng xóm. Vì vậy tôi quyết định sử dụng một ống dài để lấy lại chúng. Tuy nhiên, chúng lại ở quá xa! Tôi cố mãi nhưng vẫn không thành công. Và đột nhiên, tôi bị trượt chân và ngã xuống sân thượng. Tôi cảm thấy đau toàn thân. Tôi thậm chí còn không thể thở được. Tôi nhớ đã người tôi bị phủ đầy bụi, và xung quanh là những mảnh gỗ vụn và ván ép. Ngay lập tức, gia đình tôi chạy đến chỗ tôi. Họ giúp tôi ngồi dạy, và họ hoàn toàn bị sốc. Bố mẹ tôi nhanh chóng đưa tôi đến bệnh viện. May mắn thay, tôi không bị thương nặng. Chỉ có một vài vết thương ở trên đầu, cánh tay và chân. Sau tai nạn này, tôi cố cẩn thận hơn khi làm bất cứ việc

Đoạn văn mẫu 14

Tiếng Anh 

The passing past leaves in our hearts many memories. There are painful memories but also many sweet memories in the past. Before, my family was very poor. My parents had to get up very early to go to work. My family lives in a shabby house. Despite the difficulties, my family loves each other very much. Thanks to my parents’ relentless efforts, we are now able to live in a larger and cleaner house. The hard past helped me appreciate the good things of the present.

Tiếng Việt

Quá khứ qua đi để lại trong lòng chúng ta nhiều hồi ức. Có những kí ức đau thương nhưng cũng có nhiều kỉ niệm ngọt ngào trong quá khứ. Trước đây, gia đình tôi rất nghèo. Bố mẹ tôi phải dậy từ rất sớm để đi làm việc. Gia đình tôi sống trong một căn nhà tồi tàn. Mặc dù khó khăn nhưng gia đình tôi rất yêu thương nhau. Nhờ sự cố gắng không ngừng nghỉ của bố mẹ tôi, bây giờ chúng tôi đã có thể sống trong một ngôi nhà rộng hơn và sạch sẽ hơn. Quá khứ vất vả giúp tôi biết trân trọng những điều tốt đẹp của hiện tại.

Đoạn văn mẫu 15

Tiếng Anh

My unforgettable experience was my first day at primary school. I hated school very much because study equated with no game anymore. I beged my mother to stay at home but in vain. However, It suprised to me. School wasn’t such a bad place as my thoughts.There were a lot of sudents about my ages, playing happily, chatting naturally and behaving as shool was familiar to them. Besides, a big schoolyard would be a ideal place for any my games. At that time, I was really being attracted that I just wanted to mingle myself with joymous atmosphere.

My mother led me to my class, and let me be alone in new enviroment. Other students looked shy and silent. I was confident when estimating me not the only to feel scrared. Suddenly, some one crashed into me. I fell heavilly. I was helped to stand up.He was a vivacous boy. He had spilt ink over my white shirt and I cried. He sorried me, cleaning it, introducing himself. His name is John. I realised John was so natural and had sense of humor.He told me some fun stories.

As the result, I laughed with joy instead of continuing crying.Thank to him, once at shcool, I was really looked forward to going there. And as you know, we became good friends. 10 years from that but I still can remember it vividly like it was yesterday. I will tell to my children about it and maybe they will understand how beautiful my childhood was.

Tiếng Việt

Kỷ niệm không thể nào quên của tôi là ngày đầu tiên vào học tiểu học. Tôi ghét trường học rất nhiều bởi học đồng nghĩa với việc không chơi bời gì nữa. Tôi cầu xin mẹ mình để được ở nhà nhưng vô ích. Tuy nhiên, mọi thứ thật đáng ngạc nhiên với tôi> Trường học không phải là một nơi tồi tệ như những gì tôi tưởng. Có rất nhiều học sinh bằng tuổi tôi, chơi một cách vui vẻ, nói chuyện tự nhiên và cư xử như là trường học là một nơi quen thuộc. Bên cạnh đó, sân trường to rộng là một nơi lý tưởng cho bất cứ trò chơi nào của tôi. Vào thời điểm đó, tôi thực sự bị thu hút và chỉ muốn hòa nhập vào bầu không khí sôi động đó.

Mẹ tôi dẫn tôi đến lớp học và để tôi một mình trong một môi trường mới. Những học sinh khác trông có vẻ ngại ngùng và yên tĩnh. Tôi tự tin hẳn khi đánh giá bản thân không phải là người duy nhất cảm thấy sợ. Bỗng nhiên, một ai đó va phải người tôi. Tôi ngã nặng xuống. Sau đó tôi được đỡ dậy. Đó là một cậu trai hoạt bát. Cậu ta đã đổ mực lên áo trắng của tôi và tôi đã khóc. Cậu ta xin lỗi tôi, lau áo, và giới thiệu bản thân. Cậu ta tên John. Tôi nhận ra John là một người tự nhiên và có khiếu hài hước. Cậu ấy kể cho tôi vài chuyện cười.

Vì vậy, tôi cười một cách vui vẻ thay vì tiếp tục khóc. Nhờ cậu ấy, lần đầu tiên tại trường học, tôi thực sự mong chờ được đến trường. Và như bạn biết, chúng tôi trở thành bạn tốt của nhau. Đã được 10 năm nhưng tôi vẫn nhớ nó thật rõ ràng như chỉ mới hôm qua. Tôi sẽ kể lại cho những đứa trẻ của mình về câu chuyện này và có thể chúng sẽ nhận ra tuổi thơ của tôi đẹp đến nhường nào.

Đoạn văn mẫu 16

Tiếng Anh

There are many events in my life. But the event that I remember the most was my 7th birthday. That day my mother bought me a lot of candies. I invited a lot of friends. People came to my house and gave me presents. My friends and I ate candy, fruit, and birthday cake together. We are all very happy. After everyone left, I began to explore gifts. This is the first time I have received so many gifts. I arranged the gifts neatly on the shelf. My favorite gift is a new set of clothes. I remember I always wanted to wear that new outfit. Time passed, the birthday of that year has passed, but the joy it brought is forever. Thank you to my parents and friends for giving me such a memorable day

Tiếng Việt

Trong cuộc đời của tôi có rất nhiều sự kiện. Nhưng sự kiện mà tôi nhớ nhất đó là sinh nhật lần thứ 7 của tôi. Hôm đó mẹ của tôi mua cho tôi rất nhiều bánh kẹo. Tôi đã mời rất nhiều bạn bè. Mọi người đến nhà tôi và tặng tôi những món quà. Tôi và những người bạn của mình cùng nhau ăn kẹo, trái cây và bánh sinh nhật. Chúng tôi đều rất vui. Sau khi mọi người ra về, tôi bắt đầu khám phá những món quà. Đây là lần đầu tiên tôi nhận được nhiều quà như vậy. Tôi sắp xếp những món quà thật gọn gàng trên giá để đồ. Món quà mà tôi thích nhất đó là một bộ quần áo mới. Tôi còn nhớ tôi luôn muốn mặc bộ đồ mới đó. Thời gian trôi qua, ngày sinh nhật năm đó đã qua đi nhưng niềm vui mà nó đem lại thì còn mãi. Cảm ơn bố mẹ và những người bạn đã cho tôi một ngày thật đáng nhớ.

Đoạn văn mẫu 17

Tiếng Anh

Everyone has happy and sad stories in their hearts. I was a kid raised in a rural area. I seldom talk about my past because I find it really bad. My family is a poor family. My father is an alcoholic. Normally he loved us very much, but when he drank he was like a different person. Every time he drank alcohol he would smash the furniture and shout at him. During such times, my mother cried a lot. Even though my father did a lot of wrong things, he is still my father. Even though I have a very unkind dad, in return I have a wonderful mother and 2 extremely docile younger brothers. Now my dad has changed a lot. He doesn’t drink anymore and is very hard-working. I hope this happy life will last forever.

Tiếng Việt

Mỗi người đều có những chuyện vui và chuyện buồn trong lòng. Tôi là một đứa trẻ lớn lên tại một vùng nông thôn. Tôi rất ít khi kể về quá khứ của mình bởi vì tôi thấy nó thực sự tồi tệ. Gia đình tôi là một gia đình nghèo khó. Bố tôi là một kẻ nghiện rượu. Bình thường ông rất yêu thương chúng tôi nhưng khi ông uống rượu ông ấy như trở thành một con người khác vậy. Mỗi lần bố uống rượu bố sẽ đập phá đồ đạc và quát mắc. Những lần như vậy mẹ tôi lại khóc rất nhiều. Mặc dù bố tôi làm sai nhiều việc nhưng ông ấy vẫn là bố của tôi. Mặc dù tôi có một người bố không mấy tốt đẹp nhưng đổi lại tôi có một người mẹ tuyệt vời và 2 người em trai vô cùng ngoan ngoãn. Bây giờ bố tôi đã thay đổi rất nhiều. Ông không còn uống rượu nữa và rất chăm chỉ. Tôi mong rằng cuộc sống hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi.

Giáo Dục

Bản quyền bài viết thuộc thcs-thptlongphu. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Tác giả: https://thcs-thptlongphu.edu.vn – Trường Lê Hồng Phong
Nguồn: https://thcs-thptlongphu.edu.vn/doan-van-tieng-anh-ke-ve-mot-ki-niem-dang-nho-cach-viet-18-mau/

Đăng bởi: Thcs-thptlongphu.edu.vn

Chuyên mục: Tổng hợp