Bài văn Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn nhất, hay nhất được các biên soạn và tổng hợp, chọn lọc từ những bài văn hay đạt điểm cao của học sinh lớp 4.
Với 35 bài văn mẫu Kể về ước mơ của em ngắn nhất, hay nhất dưới đây sẽ giúp các em học sinh lớp 4 có thêm nhiều vốn từ, rèn luyện kỹ năng viết thư thật tốt để hoàn thiện bài văn viết thư đầy đủ bố cục 3 phần: đầu thư, nội dung và cuối thư.
Dàn ý Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn
I. Mở bài: Giới thiệu câu chuyện về ước mơ của em
Trong mỗi người chúng ta ai cũng có hoài bão, ước mơ cho riêng mình. Đối với tôi cũng vậy, tôi luôn có một ước mơ ấp ủ cho riêng mình. Ước mơ của tôi là được trở thành cô giáo để giúp các em học sinh nhỏ biết cái chữ. Đó là ước mơ ấp ủ từ nhỏ của tôi.
II. Thân bài: Kể câu chuyện về ước mơ
1. Giới thiệu ước mơ là gì?
– Ước mơ là điều tốt đẹp, điều mong ước của chúng ta vào tương lai
– Ước mơ phải trải qua gian khổ, khó khan thì mới có thể đạt được
– Ước mơ thể hiện niềm tin của con người, niềm mong chờ tương lai
2. Nêu nguồn động lực tạo nên ước mơ của em:
– Từ nhỏ e sống với bà, bà là một cô giáo
– Em đã đi theo bà đến trường, nơi làm của bà
– Sau những giờ học lại đi theo bà đến nơi dạy cho trẻ mồ côi
– Sau những chuyến đi ấy em cảm thấy công việc của bà thật ý nghĩa
– Em quyết định sẽ trở thành cô giáo
– Đó là ước mơ của em.
3. Suy nghĩ về ước mơ của em
– Em cảm thấy ước mơ của mình rất ý nghĩa’
– Cả nhà đều ủng hộ em thực hiện ước mơ của mình
– Gia đình luôn tạo mọi điều kiện cho em học tập để thực hiện ước mơ của mình
– Em rất yêu ước mơ, e sẽ cố gắng để thực hiện ước mơ của mình
III. Kết bài:
– Em thấy ước mơ của mình là một ước mơ chính đáng
– Em sẽ thực hiện ước mơ đế thoải mãn lòng và niềm tin yêu của gia đình
– Em rất yêu công việc mà bà em đã trao niềm tin cho
Bài văn tham khảo kế về ước mơ của em trong tương lai.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 1
Không phải ai cũng có ước mơ cho riêng bản thân mình và không phải ai ước mơ cũng có thể thực hiện được nó. Ước mơ điều chẳng ai cấm cản mà ngược lại còn cho rằng :” hãy cứ ước mơ đi vì mình chẳng mất gì khi ước mơ cả”. Cũng chính vì câu nói đó em đã có rất nhiều ước mơ cho chính bản thân mình nào là những ước mơ viễn vong xa xôi sai hiện thực đến những ước mơ lớn lao đối với em chỉ vì em cảm thấy ước mơ đó rất ngầu. Cho đến một ngày em mới nhận thức được ước mơ thật sự của bản thân, ước mơ duy nhất mà em muốn thực hiện được nó.
Để có ước mơ đó phải nói đến mùa hè năm em học lớp 7, em cùng gia đình mình đi du lịch đến những khu di tích lịch sử, đến với chiến trường cổ và đến với nơi các anh hùng dân tộc đã phải chịu nhiều đau thương nhưng vẫn kiên quyết một lòng yêu nước cũng là đến với tinh thần, ý chí cùng với văn hóa và bản sắc dân tộc ta. Nói đến đây em giới thiệu về mình chút là em rất yêu thích lịch sử, yêu thích các câu chuyện cho em thấy được ý nghĩa và tinh thần theo sau đó. Trên xe du lịch em đi có thêm một anh hướng dẫn viên để thuyết minh và dẫn đoàn chúng em đi tham quan, tìm hiểu về cuộc chiến hào hùng đắm mình vào những câu chuyện anh kể em như lạc vào khoảng thời gian xưa, như thấy được tất cả hình ảnh ấy, hình ảnh hi sinh, mất mát nhưng sao con người lại chẳng đau thương mà mạnh mẽ đến vậy. Sự thích thú với điều mới làm em luôn có rất nhiều câu hỏi và càng muốn tìm hiểu nhiều về lịch sử nước ta, muốn tìm hiểu về những con người bất khuất vượt lên mọi khó khăn để chiến đấu giành lại đất nước ta sau này. Sau chuyến đi em về nhà tìm hiểu và trả lời tất cả câu hỏi mà em tự mình đặt ra ví như: ” rốt cuộc họ đã khổ như thế nào trong giai đoạn ấy để con người ta phải nổi dậy đấu tranh, thà hi sinh mạng sống cũng quyết dành lại quê hương?” Sau khoảng thời gian yêu thích và tìm hiểu em chợt nhận ra em muốn truyền những gì em biết được, muốn mọi người đều biết rằng từng có những con người yêu nước và hi sinh bản thân như thế và cũng vì nghĩ đến anh hướng dẫn hôm đó chính anh đã giúp em càng yêu thích lịch sử, yêu thích sự nghiên cứu, tò mò về đời sống văn hóa của con người trong suốt một khoảng thời gian dài dựng nước và giữ nước. Em muốn được như anh, muốn mình trở thành một hướng dẫn viên chuyên nghiệp, có thể biết thêm nhiều hơn kiến thức về văn hóa con người cũng như muốn dùng niềm đam mê của mình để nâng cao ý thức dân tộc, để những người được hưởng sự bình yên của đất nước có thể biết và nhớ đến công lao to lớn của các anh hùng như thế nào? Để biết được nhân dân ta đã từng đoàn kết và rất đồng lòng, tất cả con dân Việt Nam đều là anh em, đều là người một nhà dưới bầu trời đất Việt.
Ước mơ của em như thế đấy, chỉ đến từ một khoảnh khắc, chỉ đến từ sự yêu thích của bản thân rồi dần nung nấu ước mơ đó thành sự thật. Quan trọng vẫn là mình dám mơ ước và dám thực hiện nó, không lùi bước cho dù có khó khăn như thế nào đi nữa cũng chỉ khiến ta trưởng thành thêm, cũng chỉ để ta biết được mình sai ở đâu và cuối cùng thì mỗi lần thất bại sẽ càng dẫn ta đến thành công nhanh hơn. Thế nên em chẳng sợ thất bại nếu có sợ chỉ là lòng người không kiên định, em đang từng bước tiến gần đến ước mơ của mình, em chắc chắn rằng em sẽ thực hiện được nó.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 2
Mình xin kể cho các bạn nghe về một ước mơ hiện tại của mình cho các bạn nghe nhé:
Tuần vừa rồi, trường mình tổ chức một chuyến xe cho những học sinh đạt danh hiệu học sinh xuất sắc đến thăm một trại thương binh cách thị xã của mình chừng hơn mười cây số. Sau chuyện đi ấy trở về, trong mình lóe lên một ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về ngay trại thương binh công tác. Các cậu biết không? Mình đã phải rơi nước mắt trước tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy. Họ nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe của các chú ấy mỗi ngày một yếu đi. Da dẻ tê tái xanh mét. Số không nhiễm chất độc thì bị thương cụt tay, cụt chân, hỏng cả hai mắt,… Số thì bị ảnh hưởng thần kinh, lúc thì bình thường lúc thì điên loạn. Nhìn những cảnh ày mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy hi sinh đã quá nhiều rồi. Hi sinh cho đất nước, cho chính cuộc sống của chúng ta hôm nay. Bởi vậy sau chuyến đi ấy, mình quyết tâm đi vào ngành y, góp phần công sức của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy.
Ước mơ của mình thế đấy. Giờ đây mình đang cố gắng học tập tốt đê thực hiện hoài bão của mình.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 3
Trong cuộc sống, ai mà chẳng có ước mơ. Riêng em, ước mơ cháy bỏng của em là trở thành một bác sĩ giỏi. Ước mơ này đã có từ khi em còn học lớp 3.
Hồi ấy, trong một buổi chiều hè, em bị sốt, mẹ đưa vào bệnh viện để khám bệnh. Em nhớ rất rõ hình ảnh người bác sĩ đã khám bệnh cho em. Bác sĩ ấy mặc chiếc áo bờ-lu trắng, đầu đội mũ trắng. Đặc biệt là đòi mắt hiền từ ẩn trong đôi kính trắng, những cử chỉ tận tụy của người bác sĩ đã để lại trong lòng em những ấn tượng khó quên. Khi nghe bác sĩ chẩn đoán bệnh và phương pháp điều trị, em bỗng ao ước sau này mình trở thành một bác sĩ giỏi. Ước mơ đó đã làm em phấn chấn tinh thần, dường như em đã quên hết bệnh tình của mình. Bác sĩ khám bệnh và ghi toa thuốc cho em xong, bác dặn dò em cần uống thuốc đúng liều, ăn uống đủ chất dinh dưỡng. Trước khi tiếp tục công việc của mình đối với bệnh nhân khác, bác sĩ không quên nụ cười thân thiện dành cho em và lời dặn dò ân cần để em chóng khỏi bệnh.
Được tiếp xúc với người thầy thuốc đầy lòng nhân ái, nét mặt em như vui hẳn lên. Thấy thế, mẹ em hỏi:
– Con thấy đỡ mệt rồi phải không? Có việc gì mà em cảm thấy vui như thế? Em liền kể cho mẹ nghe về ước mơ của mình:
– Con ước mơ trở thành người bác sĩ giỏi.
Mẹ hỏi tiếp:
– Nếu sau này ước mơ của con sẽ thành hiện thực thì con có tận tâm với nghề nghiệp và có yêu thương người bệnh không?
Em trả lời với mẹ một cách phấn khởi:
– Có mẹ ạ! Con sẽ tận tâm với nghề nghiệp vì đây là nghề thầy thuốc, liên quan đến sinh mạng con người. Và con sẽ hết lòng thương yêu bệnh nhân như người bác sĩ đã khám bệnh cho con.
Mẹ em rất vui vì em có một giấc mơ đẹp. Mẹ khuyên em phải ra sức học tập và rèn luyện sức khỏe để đạt mơ ước của mình.
Em thầm mong ước mơ của em được trở thành hiện thực. Em cũng tự nhủ: Không có một thành công nào tự đến mà không có sự chăm lo học tập, kiên trì rèn luyện và hướng tới tương lai.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 4
Một đầu bếp không chỉ đòi hỏi có sức khỏe để có thể làm việc trong môi trường nóng nực, áp lực suốt cả ngày dài mà còn cần một khả năng cảm nhận, đánh giá hương vị món ăn xuất sắc.
Ngày còn nhỏ, em có được xem chương trình vua đầu bếp Mỹ, các bạn trong đó cũng chỉ từ tám đến 13 tuổi, nhưng ai cũng nấu ăn rất ngon. Nhìn các bạn một mình đứng trong gian bếp rộng, tay nhanh thoăn thoắt nêm nếm, chiên, xào, cho ra mắt những món bánh hấp dẫn, những món ăn nóng hổi trên đĩa được trình bày đẹp mắt, em vô cùng khâm phục các bạn. Mẹ em nói, để trở thành một đầu bếp giỏi, chúng ta không chỉ cần biết ăn ngon, biết thêm các loại gia vị mà còn cần hiểu biết rất nhiều về kiến thức, liên tục mở mang đầu óc về ẩm thực tất cả các nước trên thế giới. Nhìn những người đầu bếp nổi tiếng như Gordon Ramsay với tài nghệ nấu ăn nhanh thoăn thoắt, một con cua hoàng đế to bự thoáng chốc đã được xử lý gọn gàng, em càng tăng thêm quyết tâm học tập và rèn luyện thật tốt để sau này trở thành một đầu bếp đại tài.
Khi thực hiện được ước mơ của mình, em nhất định sẽ nấu những bữa cơm ngon cho những người nghèo, những trẻ em mồ côi, bởi ai trên đời cũng xứng đáng được có những bữa cơm ngon lành.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 5
Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!
Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp.
Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên lân đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.
Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Bấy giờ, một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba”. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: “Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu”, rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.
Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 6
Con người sinh ra trên đời ai cũng có những ước mơ cho riêng mình, và em cũng vậy, em luôn nuôi dưỡng trong mình những ước mơ, tuy nhỏ nhưng đối với em nó vô cùng có ý nghĩa. Em cũng biết ở cuộc sống thực không thể xuất hiện bà Tiên, ông Bụt, không có một sức mạnh siêu nhiên nào có thể giúp em thực hiện được những giấc mơ đó nên em nghe lời bố mẹ, thầy cô ra sức học hành, phấn đấu để tự mình thực hiện được ước mơ của riêng mình. Em có nhiều ước mơ lắm, nhưng ước mơ lớn nhất của em chính là có thể trở thành một bác sĩ.
Trong tiềm thức của em thì bác sĩ là một người vô cùng vĩ đại, vì bác sĩ chính là người chữa trị cho tất cả mọi người khi bị ốm đau, bệnh tật. Mọi người ai cũng sẽ bị ốm nhưng chỉ cần có bác sĩ thì căn bệnh sẽ được chữa khỏi tức thì. Em thấy nghề bác sĩ thật kì diệu, đã có lần em bị ốm nặng, ho nhiều, người thì rất khó chịu. Bố mẹ đã đưa em đi đến bác sĩ, sau khi được bác sĩ thăm khám và cho uống thuốc thì em đã đỡ rất nhiều, không còn khó chịu như lúc trước nữa, vài ngày sau thì em đã khỏi ốm. Vì vậy mà em thấy những người bác sĩ như những ông Tiên trong truyện cổ tích vậy, dùng phép màu mang lại hạnh phúc cho những người gặp khó khăn.
Mẹ em nói “Lương y như từ mẫu”, ban đầu em không hiểu lắm nhưng nay em đã hiểu, câu tục ngữ nhấn mạnh vai trò và đạo đức của người bác sĩ, đó chính là sự quan tâm, chăm sóc tận tình bệnh nhân như chính người mẹ của mình vậy. Một lí do khác mà em muốn trở thành bác sĩ, đó chính là em muốn giúp đỡ cho các bạn, các bác, các cô nghèo nhưng không có tiền đi bệnh viện. Những người đó vô cùng đáng thương vì dù bệnh nặng đến đâu cũng chỉ có thể tự mình cắn răng chịu đựng, không có tiền đi khám khiến cho bệnh tình ngày càng trở nặng hơn.
Em sẽ nỗ lực, cố gắng học tập thật tốt để có thể trở thành một người bác sĩ giỏi. Khi đã có đủ năng lực thì em sẽ giúp cho mọi người chữa bệnh, giảm đi những đau đớn cho họ và khiến cho cuộc sống của con người thêm phần tươi sáng, hạnh phúc hơn. Để thực hiện được ước mơ của mình sẽ phải trải qua rất nhiều khó khăn nhưng khi còn có mơ ước thì em sẽ cố gắng thực hiện đến cùng.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 7
Mỗi bạn lại có một ước mơ cho riêng mình và em cũng vậy. Em rất thích những phép tính những cách giải toán hay chính vì thế mà em mơ ước trở thành một nhà khoa học về toán học.
Khi nghe đến đây rất nhiều người nói ước mơ của em thật viển vông thế nhưng em luôn luôn cố gắng để có thể đạt được ước mơ của mình. Ngoài việc học tập ở trường em còn tự học, em rất hứng thú với các bài toán khó, khi không hiểu em đến hỏi thầy cô. Đang trong lúc thực hiện ước mơ của mình em cũng đã có thể đạt được các thành tích cao trong học tập, nhất là bộ môn toán học.
Trở thành một người giỏi toán rồi nhưng em vẫn sẽ tiếp tục cố gắng hơn, cố gắng nữa để một ngày không xa em có thể chạm tay đến ước mơ trở thành một nhà khoa học về toán học. Em luôn tin tưởng điều đó, và hi vọng nó sẽ trở thành hiện thực trong tương lai.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 8
Một đầu bếp không chỉ đòi hỏi có sức khỏe để có thể làm việc trong môi trường nóng nực, áp lực suốt cả ngày dài mà còn cần một khả năng cảm nhận, đánh giá hương vị món ăn xuất sắc.
Ngày còn nhỏ, em có được xem chương trình vua đầu bếp Mỹ, các bạn trong đó cũng chỉ từ tám đến 13 tuổi, nhưng ai cũng nấu ăn rất ngon. Nhìn các bạn một mình đứng trong gian bếp rộng, tay nhanh thoăn thoắt nêm nếm, chiên, xào, cho ra mắt những món bánh hấp dẫn, những món ăn nóng hổi trên đĩa được trình bày đẹp mắt, em vô cùng khâm phục các bạn. Mẹ em nói, để trở thành một đầu bếp giỏi, chúng ta không chỉ cần biết ăn ngon, biết thêm các loại gia vị mà còn cần hiểu biết rất nhiều về kiến thức, liên tục mở mang đầu óc về ẩm thực tất cả các nước trên thế giới. Nhìn những người đầu bếp nổi tiếng như Gordon Ramsay với tài nghệ nấu ăn nhanh thoăn thoắt, một con cua hoàng đế to bự thoáng chốc đã được xử lý gọn gàng, em càng tăng thêm quyết tâm học tập và rèn luyện thật tốt để sau này trở thành một đầu bếp đại tài.
Khi thực hiện được ước mơ của mình, em nhất định sẽ nấu những bữa cơm ngon cho những người nghèo, những trẻ em mồ côi, bởi ai trên đời cũng xứng đáng được có những bữa cơm ngon lành.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 9
Mỗi chúng ta ai cũng có một ước mơ của riêng mình, trong đời người chúng ta luôn phải có những ước mơ, hoài bãi sống. Bởi ước mơ chính là liều thuốc giảm đau giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách của số phận để vươn lên đạt được những thành tựu trong cuộc sống.
Bản thân em cũng có một ước mơ của mình. Một ước mơ mà em muốn theo đuổi tới suốt cuộc đời này đó chính là ước mơ trở thành bác sĩ được chữa bệnh cứu giúp cho mọi người xung quanh mình. Dù em biết rằng việc thi đậu vào trường đại học Y khoa là vô cùng khó khăn, nhưng em tin nếu chúng ta kiên trì, nhẫn nại, cần cù thì nhất định ước mơ sẽ thành hiện thực. Khi em nhìn thấy những người thân của mình, nhất bà là ngoại của em bị ốm căn bệnh quái ác khiến bà đau đớn từng đêm không thể nào ngủ được, thân thể của bà gầy đi từng ngày khiến em vô cùng buồn bã.
Mẹ em và những người thân gia đình đã tìm đủ mọi cách chạy chữa cho bà nhưng mọi thứ đều vô nghĩa. Bà ngoại em vẫn không qua khỏi. Ngày bà ra đi, em đã luôn nghĩ giá như mình có thể làm được gì cho những người thân của mình bớt đau đớn. Chính vì vậy, em mơ ước mình sẽ trở thành một bác sĩ. Ước mơ làm bác sĩ sẽ giúp em có thể định hướng tương lai nghề nghiệp của mình sau này, đánh thức sự nỗ lực vươn lên vượt qua những khó khăn em gặp phải trong quá trình học tập.
Em biết trong cuộc sống sẽ luôn có những khó khăn, thử thách tồn tại cản bước chân đi tới của chúng ta. Nhưng nếu chúng ta vượt qua được những khó khăn đó thì mọi điều sẽ trở nên nhỏ bé. Con đường tiến tới ước mơ sẽ trở nên rộng mở hơn bao giờ hết.
Em thấy rằng ở trên đất nước chúng ta, ở những vùng sâu vùng xa biên cương hải đảo xa xôi vẫn còn nhiều nơi con người không được tiếp cận với nền y học hiện đại. Ở những nơi đó đói nghèo lạc hậu vẫn còn đeo bám. Những nơi đó họ cần có những bác sĩ của mình, những người lương y chân chính luôn lấy tính mạng của bệnh nhân là mục tiêu sống hàng đầu. Việc cứu người là trách nhiệm, là bổn phận của họ chứ không vì một mục đích kinh tế lợi ích cá nhân nào cả.
Thật đáng buồn khi ở xung quanh chúng ta có nhiều bác sĩ vẫn coi nghề bác sĩ là công cụ kiếm tiền hơn là một nghề cứu người chính là lẽ sống. Nhiều bác sĩ đã để bệnh nhân của mình phải chết oan trong tức tưởi. Nhưng những bác sĩ đó chỉ chiếm số ít mà thôi, chỉ là con sâu, làm vẩn đục thanh danh của những người bác sĩ chân chính, xung quanh chúng ta vẫn còn nhiều vị bác sĩ yêu nghề, say sưa nghề ngày ngày họ vẫn làm việc miệt mài cống hiến cho sự nghiệp cứu chữa người bệnh.
Có biết bao nhiêu bác sĩ một ngày ngủ không quá 5 giờ đồng hồ. Cơm ăn không đúng giờ, mỗi ngày họ phải đối diện với biết bao nhiêu căng thẳng, khó khăn trong công việc khi đối diện với những ca bệnh khó khăn, căng thẳng.
Trên con đường thành công không bao giờ có những dấu chân của những người lười biếng, hèn nhát. Vì vậy, để thực hiện được ước mơ của mình chúng ta cần phải nỗ lực vượt khó, khi thất bại thì phải kiên cường đứng lên, bởi không có sự thành công nào đến một cách dễ dàng cả.
Và ước mơ trở thành một vị bác sĩ giỏi cứu chữa bệnh cho những bệnh nhân nghèo của em sẽ còn mãi. Nó chính là mục tiêu để em học tập, cố gắng trên con đường chinh phục đỉnh cao tri thức của mình. Dù em biết rằng mỗi chúng ta đừng chinh phục mọi thứ vì thành công mà hãy chinh phục khó khăn để trở thành người có ích cho xã hội. Em cũng muốn mình sẽ trở thành một người có ích.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 10
Ai cũng mang trong mình một trái tim nóng. Ở đó chứa những hoài bão, những ước mơ cho tương tai sau này. Em cũng vậy! Em mơ ước sau này trở thành một nữ cảnh sát để bảo vệ cho cuộc sống của mọi người bình yên.
Ước mơ của em đã được nung nấu từ năm em còn lớp 2. Còn nhớ hôm đó, khi mẹ đón em đi học về, bỗng nghe tiếng kêu thất thanh của một bác đi đường: “cứu với…. cướp….cướp….!”. Liền sau đó, có một chú cảnh sát rượt theo tên cướp. Sau một lúc chống cự, tên cướp đã bị chú cảnh sát tóm gọn và đưa về đồn. Trên trán chú, mồ hôi lăn dài, nhưng không vì thế mà chú chểnh mảng công việc đang thực hiện. Nét nghiêm nghị hiện hữu trên không mặt chữ điền. Túi xách của cô đi đường may mắn được tìm lại và không mất mát gì. Cô cảm ơn chú cảnh sát rối rít và vui vẻ về đồn để lấy lời khai. Từ hôm đó, em luôn ước ao mình lớn thật nhanh để có thể trở thành nữ cảnh sát, bắt hết những tên cướp, bảo vệ sự bình yên cho mọi người.
Mọi người vẫn bảo, làm cảnh sát khổ lắm, lại nguy hiểm, lại là con gái nữa thì lại càng khó khăn. Nhưng em vẫn kiên quyết giữ vững ước mơ của mình. Công việc nào cũng sẽ phải gặp rủi ro, bất trắc. Không có công việc nào là nhàn hạ, an toàn hết cả. Chỉ cần có niềm say mê, yêu thích công việc của mình, em tin mình có thể làm được. Em kể về ước mơ của mình với mẹ, mẹ em cười bảo: “muốn ước mơ trở thành hiện thực, con phải cố gắng học tập hơn nữa. Không chỉ trau dồi kiến thức, nhân phẩm cũng vô cùng quan trọng. Là một cảnh sát, phải biết làm gương cho nhân dân học theo nữa”. Nghe lời mẹ, ước mơ của em như được chắp thêm đôi cánh mới. Mẹ đã mở ra con đường và em sẽ cố gắng thực hiện nó để con đường trở thành nữ cảnh sát giỏi không còn xa nữa.
Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, luôn là một đứa con ngoan, trò giỏi để thực hiện ước mơ bấy lâu nay em ấp ủ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 11
Trong cuộc sống, ai cũng ấp ủ những giấc mơ cho riêng mình. Bản thân em cũng có nhiều mong muốn nhưng có lẽ điều mà em mơ ước muốn được thực hiện nhất chính là trở thành một bác sĩ giống người bố vĩ đại của mình. Em đang cố gắng hết sức để có thể biến những gì em đang nghĩ trở thành sự thật.
Hồi nhỏ, em đã được nghe mẹ kể về công việc của bố. Muốn trở thành bác sĩ thì cần có rất nhiều yếu tố: lòng nhân ái, sự nhanh nhạy, thông minh, khéo léo, tỉ mỉ và ân cần. Người ta thường nói: “Lương y như từ mẫu”. Mẹ em nói đã là bác sĩ thì phải yêu thương bệnh nhân như người thân ruột thịt, dốc hết công sức để chữa trị cho họ. Ngoài ra, còn phải linh hoạt, từ cách ứng xử với bệnh nhân và gia đình bệnh nhân đến việc cấp cứu cho bệnh nhân, phải nhanh chóng kịp thời. Khi chăm sóc cho người bệnh thì phải chu đáo, cẩn thận làm sao để họ cảm thấy thoải mái nhất, ít đau đớn nhất. Khi nghe mẹ kể như vậy, lúc đầu em thấy vô cùng sợ nghề bác sĩ. Em thầm nghĩ: “Trời ơi! Làm bác sĩ vất vả vậy bố làm làm gì vậy nhỉ? Bao nhiêu công việc nhàn nhã, lương cao hơn cơ mà?” Nhưng có một lần, bà ngoại em lên cơn đau tim, phải cấp cứu trong bệnh viện và phẫu thuật liền 4 tiếng đồng hồ. Em rất sợ hãi và lo lắng, em sợ sẽ mất bà mãi mãi. Nhưng thật may mắn làm sao, bố và các cô chú đã mang bà quay trở lại với em. Em đã khóc rất nhiều, và kể từ ngày hôm đó em đã quyết tâm để trở thành một bác sĩ chữa bệnh cứu người. Em sẽ không để cho bất cứ người thân yêu nào của mình bị những căn bệnh quái ác hành hạ. Sau hôm ấy, em hỏi bố rất nhiều thứ, khiến bố chóng cả mặt. Cuối cùng bố chỉ nói với em đúng một câu: “Nếu con muốn trở thành bác sĩ thì cần rèn luyện đạo đức từ nhỏ, hãy yêu thương mọi người xung quanh và phải thật mạnh mẽ, đừng quên chăm học nữa nhé!”. Câu nói ấy đã truyền động lực cho em rất nhiều.
Em mong rằng ước mơ được làm bác sĩ của em sẽ thành hiện thực. Dù còn rất nhiều khó khăn, nhưng em tin với lòng quyết tâm của mình, không gì là không thể.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 12
Ngày còn nhỏ, mỗi khoảnh khắc, mỗi sự kiện mà tôi trải qua tôi lại vẽ ra cho mình thêm một ước mơ. Lúc trước, khi xem xong một bộ phim hoạt hình, tôi đã ước giá mà một phép màu nào đó xảy ra, tôi có thể trở thành cô tiên bé nhỏ ban hạnh phúc cho mọi người. Hay có lúc tôi đã từng ước, bản thân trở thành siêu anh hùng với sức mạnh siêu nhiên để có thể giải cứu thế giới. Khi tôi nhìn vào ba mẹ mình, ăn vận quần áo gọn gàng, sạch đẹp để chuẩn bị đi làm, tôi đã ước cho bản thân lớn thật nhanh, để có thể mặc những bộ quần áo đẹp, đi trên những đôi guốc cao, bản thân có thể thoải mái làm những điều mình muốn mà không bị ba mẹ cấm cản, hay cằn nhằn…. Và cũng không ít lần, tôi đã vẽ ra cho mình một tương lai với đủ thứ nghề nghiệp muốn làm: Một cô giáo dịu hiền như mẹ? hay khoác trên mình bộ cảnh phục màu xanh như ba?… Đến bây giờ nghĩ lại, những suy nghĩ ngày ấy của tôi thật ngây ngô và trong sáng, nhưng nó là cả một vùng trời tuổi thơ đáng nhớ.
Còn bây giờ thì sao? Ước mơ của tôi là gì? Vẫn còn vẹn nguyên hay đã có sự thay đổi?
Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện. Ngày còn học tiểu học, tôi có một cô bạn chơi rất thân, cùng nhau đi học, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau nói về những ước mơ mà cả hai ấp ủ. Nhưng rồi một ngày, biến cố lớn đã xảy ra với cô bé ấy. Mẹ bạn ấy đột ngột qua đời vì mắc bệnh ung thư, các bác sĩ lúc bấy giờ đã không thể kịp thời cứu chữa. Và cứ thế, Thần Chết lạnh lùng mang mẹ của bạn tôi đi. Đối với một đứa trẻ như vậy, thì đây có thể xem là một cú sốc lớn trong cuộc đời. Sau cái ngày định mệnh ấy, bạn tôi suy sụp hẳn về tinh thần, ít nói hơn, sống khép mình hơn với bạn bè và thế giới. Chứng kiến từ đầu tới cuối câu chuyện này, lúc bấy giờ tôi đã nảy ra một suy nghĩ rằng: “Giá mà lúc ấy, bác sĩ kịp thời cứu chữa thì có phải, mẹ của bạn ấy vẫn còn sống hay không?” , “Bác sĩ có thể cứu được người bệnh, không những có thể giúp họ thoát khỏi vòng tay tử thần, mà còn có thể cứu được cả một gia đình, cả một xã hội”… “Vậy tại sao mình lại không nỗ lực để trở thành một bác sĩ?”. Và rồi cái ước mơ đó cứ lớn dần lên theo năm tháng. Tôi không dám chắc bản thân mình có thể thành công hay không. Nhưng chắc chắn một điều rằng, để thực hiện được ước mơ đó, tôi sẽ cố gắng hết mình, ngày càng trau dồi bản thân hơn nữa. Chỉ cần nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của bệnh nhân được chữa trị thôi mà tôi đã cảm thấy mình như được tiếp thêm năng lượng.
À, cũng nói thêm với các bạn! Sau cái ngày hôm đấy – cái ngày mà tiễn mẹ bạn tôi lên đường, tôi đã trở về và lao vào vòng tay ba mẹ mà khóc nấc. Cũng không hiểu vì sao, chỉ biết rằng lúc ấy tôi đã ước thời gian chậm lại, để tôi có thể được ở mãi bên cạnh ba mẹ, gia đình, cùng nhau ăn bữa cơm, kể cho nhau nghe về những vui buồn của cả một ngày làm việc mệt mỏi. Bão tố dường như dừng ngay sau cánh cửa!
Giờ nghĩ lại, nếu có người hỏi ước mơ của bạn là gì? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng: Ước mơ của tôi chính là gia đình và bác sĩ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 13
Con người sinh ra trên đời ai cũng có những ước mơ cho riêng mình, và em cũng vậy, em luôn nuôi dưỡng trong mình những ước mơ, tuy nhỏ nhưng đối với em nó vô cùng có ý nghĩa. Em cũng biết ở cuộc sống thực không thể xuất hiện bà Tiên, ông Bụt, không có một sức mạnh siêu nhiên nào có thể giúp em thực hiện được những giấc mơ đó nên em nghe lời bố mẹ, thầy cô ra sức học hành, phấn đấu để tự mình thực hiện được ước mơ của riêng mình. Em có nhiều ước mơ lắm, nhưng ước mơ lớn nhất của em chính là có thể trở thành một bác sĩ.
Trong tiềm thức của em thì bác sĩ là một người vô cùng vĩ đại, vì bác sĩ chính là người chữa trị cho tất cả mọi người khi bị ốm đau, bệnh tật. Mọi người ai cũng sẽ bị ốm nhưng chỉ cần có bác sĩ thì căn bệnh sẽ được chữa khỏi tức thì. Em thấy nghề bác sĩ thật kì diệu, đã có lần em bị ốm nặng, ho nhiều, người thì rất khó chịu. Bố mẹ đã đưa em đi đến bác sĩ, sau khi được bác sĩ thăm khám và cho uống thuốc thì em đã đỡ rất nhiều, không còn khó chịu như lúc trước nữa, vài ngày sau thì em đã khỏi ốm. Vì vậy mà em thấy những người bác sĩ như những ông Tiên trong truyện cổ tích vậy, dùng phép màu mang lại hạnh phúc cho những người gặp khó khăn.
Mẹ em nói “Lương y như từ mẫu”, ban đầu em không hiểu lắm nhưng nay em đã hiểu, câu tục ngữ nhấn mạnh vai trò và đạo đức của người bác sĩ, đó chính là sự quan tâm, chăm sóc tận tình bệnh nhân như chính người mẹ của mình vậy. Một lí do khác mà em muốn trở thành bác sĩ, đó chính là em muốn giúp đỡ cho các bạn, các bác, các cô nghèo nhưng không có tiền đi bệnh viện. Những người đó vô cùng đáng thương vì dù bệnh nặng đến đâu cũng chỉ có thể tự mình cắn răng chịu đựng, không có tiền đi khám khiến cho bệnh tình ngày càng trở nặng hơn.
Em sẽ nỗ lực, cố gắng học tập thật tốt để có thể trở thành một người bác sĩ giỏi. Khi đã có đủ năng lực thì em sẽ giúp cho mọi người chữa bệnh, giảm đi những đau đớn cho họ và khiến cho cuộc sống của con người thêm phần tươi sáng, hạnh phúc hơn. Để thực hiện được ước mơ của mình sẽ phải trải qua rất nhiều khó khăn nhưng khi còn có mơ ước thì em sẽ cố gắng thực hiện đến cùng.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn nhất – Mẫu 14
Ước mơ ấy đã được em ấp ủ suốt từ những năm học lớp 1. Em còn nhớ rõ ngày hôm ấy, mẹ của em bị ốm do ướt mưa. Mẹ nằm sốt trên giường, vừa lạnh, vừa đau đầu, lại vừa đau nhức. Dù em và bố hết sức lo lắng, chườm khăn cho mẹ, nhưng vẫn chưa thuyên giảm. Sau đó, bố đã đưa mẹ đến bệnh viện.
Sau một hồi thăm khám, bác sĩ quyết định truyền nước cho mẹ, rồi kê đơn thuốc. Chỉ mới truyền xong một bình, mà mẹ đã khỏe hơn nhiều và hạ sốt. Lúc ấy em biết ơn bác sĩ lắm. Rồi lúc chờ bố đi lấy thuốc, em nhìn xung quanh mình, các y bác sĩ đang tận tình thăm khám, cứu chữa biết bao người bệnh khổ. Nhìn nụ cười sung sướng, ánh mắt hạnh phúc của bệnh nhân, em cảm nhận được sự vĩ đại của nghề y.
Từ hôm đó, em quyết tâm học tập và rèn luyện thật tốt để tương lai có thể trở thành bác sĩ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai hay nhất – Mẫu 15
Kể về ước mơ làm họa sĩ
Ngay từ nhỏ em đã có ước mơ sau này lớn lên sẽ trở thành họa sĩ. Đó là niềm mơ ước mà em ấp ủ bấy lâu nay.
Ngay từ khi đi học mẫu giáo hay cấp một, khi em nhìn thấy những bức tranh, những bức vẽ vẽ lại những khoảnh khắc đẹp, những chân dung của ai đó khiến em cảm thấy người tạo nên nó thật kỳ diệu và tài năng. Mỗi khi nhìn thấy một khoảnh khắc nào đẹp trong cuộc sống em đều muốn vẽ nó thành một bức tranh. Muốn biết những cảnh thực đó dưới ngòi bút, dưới bảng màu trong hội họa trông sẽ như thế nào. Trong các môn học em đặc biệt thích thú với môn mỹ thuật. Từ nhỏ mỗi khi học môn tô màu của mẫu giáo thì em luôn chăm chú, cẩn thận từng chút một để tô sao cho màu không lem ra bên ngoài. Thậm chí còn lấy giấy khác để bắt chước vẽ lại hình ảnh mà mình vừa tô. Lớn hơn, khi bước vào cấp một thì môn mỹ thuật là môn học mà em yêu thích nhất, dùng khá nhiều thời gian để luyện vẽ.
Có thể nói, mới ban đầu, bố mẹ em chưa biết em có sở thích đặc biệt với hội họa. Những cuốn tạp chí, những cuốn sách có bài viết về hội họa hoặc có tranh ảnh minh họa em đều thích và sưu tầm lại. Từ việc vẽ theo sách vở thì em bắt đầu vẽ những thứ em thấy trực tiếp ở bên ngoài. Bắt đầu với những bức chân dung vẽ bố mẹ, vẽ ông bà, sau đó là vẽ cả gia đình, vẽ ngôi nhà của chính em. Từ ấy em rất thích ngắm nhìn cảnh vật, con người xung quanh để lấy đó làm đề tài cho những bức vẽ của em. Mặc dù ban đầu những bức tranh với nét vẽ còn non nớt và không được coi là đẹp được. Nhưng cô giáo thường hay khen ngợi em khiến em rất vui. Đặc biệt năm lớp hai em đã tham gia một cuộc thi vẽ về những điều gần gũi xung quanh ta do một tờ báo của thiếu nhi tổ chức. Em và mấy bạn trong lớp cùng rủ nhau tham gia và được cô giáo giúp gửi bài. Điều bất ngờ đó là khi em quên bẵng đi là mình đã tham gia bởi phải mất năm tháng mới có kết quả thì vào cuối học kỳ hai của năm lớp hai thì cô giáo có thông báo cho em rằng tác phẩm của em đã đạt được giải nhất cuộc thi vẽ. Khi ấy em rất bất ngờ và vui mừng. Hơn nữa báo đó còn tổ chức trao giải thưởng ở trường của em. Khi em về báo tin cho mẹ, bố mẹ đã rất bất ngờ và vui mừng.
Khi bố mẹ biết em có sở thích về hội họa, bố mẹ đã không ngăn cấm em mà còn nói rằng nếu em không để sở thích làm ảnh hưởng đến kết quả học tập của các môn khác thì năm em tốt nghiệp cấp một bố mẹ sẽ cho em học thêm một lớp năng khiếu về hội họa. Khi ấy em rất bất ngờ và vui mừng trước quyết định và sự ủng hộ của bố mẹ em và cũng có động lực hơn trong học tập cũng như trong việc theo đuổi mơ ước của mình. Cũng từ khi em nhận được giải thì mỗi năm vào ngày sinh nhật của em bố mẹ lại sắm cho em rất nhiều những dụng cụ để vẽ tranh. Em cũng có nhiều thời gian để luyện vẽ để thực hiện ước mơ của mình. Có những cuối tuần rảnh rỗi, bố mẹ lại đưa em đi đến một vài nơi có phong cảnh đẹp để cho em có cơ hội trải nghiệm, rồi đến những bảo tàng mỹ thuật, những cuộc triển lãm tranh. Đó là những dịp em cảm thấy vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất. Mỗi ngày em lại biết thêm được rất nhiều điều hay, thú vị trong nghệ thuật hội họa và càng yêu thêm nó hơn nữa. Ngoài ra em còn rất thích đọc những cuốn sách về hội họa, thích đọc truyện tranh và bắt chước vẽ theo những nhân vật trong truyện tranh. Mỗi khi có nhiều thời gian rảnh rỗi, nhất là vào những dịp nghỉ hè thì em lại vẽ và sáng tác những mẩu chuyện tranh ngắn, những bức vẽ hài hước và tất cả đều được bố mẹ em xem và cẩn thận nhận xét, bình luận.
Ai trong đời cũng có những ước mơ, khát vọng và em cũng vậy. Cho dù tương lai em có trở thành họa sĩ hay không cũng không quá quan trọng, em chỉ biết rằng mình thích hội họa và ngay từ nhỏ mình đã cố gắng làm những điều để biến ước mơ thành hiện thực. Sau này dù ra sao thì cũng sẽ không hối hận.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 16
Ai cũng mang trong mình một trái tim nóng. Ở đó chứa những hoài bão, những ước mơ cho tương tai sau này. Em cũng vậy! Em mơ ước sau này trở thành một nữ cảnh sát để bảo vệ cho cuộc sống của mọi người bình yên.
Ước mơ của em đã được nung nấu từ năm em còn lớp 2. Còn nhớ hôm đó, khi mẹ đón em đi học về, bỗng nghe tiếng kêu thất thanh của một bác đi đường: “cứu với…. cướp….cướp….!”. Liền sau đó, có một chú cảnh sát rượt theo tên cướp. Sau một lúc chống cự, tên cướp đã bị chú cảnh sát tóm gọn và đưa về đồn. Trên trán chú, mồ hôi lăn dài, nhưng không vì thế mà chú chểnh mảng công việc đang thực hiện. Nét nghiêm nghị hiện hữu trên không mặt chữ điền. Túi xách của cô đi đường may mắn được tìm lại và không mất mát gì. Cô cảm ơn chú cảnh sát rối rít và vui vẻ về đồn để lấy lời khai. Từ hôm đó, em luôn ước ao mình lớn thật nhanh để có thể trở thành nữ cảnh sát, bắt hết những tên cướp, bảo vệ sự bình yên cho mọi người.
Mọi người vẫn bảo, làm cảnh sát khổ lắm, lại nguy hiểm, lại là con gái nữa thì lại càng khó khăn. Nhưng em vẫn kiên quyết giữ vững ước mơ của mình. Công việc nào cũng sẽ phải gặp rủi ro, bất trắc. Không có công việc nào là nhàn hạ, an toàn hết cả. Chỉ cần có niềm say mê, yêu thích công việc của mình, em tin mình có thể làm được. Em kể về ước mơ của mình với mẹ, mẹ em cười bảo: “muốn ước mơ trở thành hiện thực, con phải cố gắng học tập hơn nữa. Không chỉ trau dồi kiến thức, nhân phẩm cũng vô cùng quan trọng. Là một cảnh sát, phải biết làm gương cho nhân dân học theo nữa”. Nghe lời mẹ, ước mơ của em như được chắp thêm đôi cánh mới. Mẹ đã mở ra con đường và em sẽ cố gắng thực hiện nó để con đường trở thành nữ cảnh sát giỏi không còn xa nữa.
Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, luôn là một đứa con ngoan, trò giỏi để thực hiện ước mơ bấy lâu nay em ấp ủ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 17
Sống trong cuộc đời này hẳn ai ai cũng sẽ có ước mơ cho riêng mình và có ước mơ con người ta mới có thể phấn đấu và cố gắng hết mình cho ước mơ đó. Em cũng thế, em cũng có ước mơ cho mình và từ đó em luôn cố gắng học thật tốt để từng bước chạm đến ước mơ trở thành bác sĩ của em.
Em mơ ước có thể trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh, đồng thời còn giúp cho cả người nghèo nữa. Em ngày ngày cũng đang cố gắng phấn đấu để có thể biến ước mơ thành hiện thực bằng cách học thật tốt. Mặc dù em biết được để trở thành bác sĩ con người ta phải cố gắng rất nhiều, học tốt và phải hiểu sâu nữa chứ không chỉ vì thành tích. Hàng ngày đi học, có những lúc mệt mỏi, chán chường em cũng muốn bỏ tất cả thế nhưng nghĩ về ước mơ của mình bấy lâu nay em mới thực sự được vực dậy bằng một động lực vô hình. Tất cả như khiến cho em quên hết đi mệt mỏi và tiếp tục bắt tay vào cho việc học tốt, để ngày một biến ước mơ của em thành hiện thực tốt đẹp nhất. Em sẽ cố gắng học tốt, đồng thời không quên giúp đỡ bố mẹ việc nhà. Luôn lấy ước mơ của mình ra để định hướng cho mọi hành động, mục tiêu. Em tin chắc chắn em sẽ đạt được ước mơ nếu như mình không ngừng nỗ lực và cố gắng.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 18
Kể về ước mơ làm nhà văn
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được. Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ dành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.
Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 19
Kể về ước mơ làm lính cứu hỏa
Từ nhỏ, em thường nghe được câu hỏi “Ước mơ của em là gì?”. Lúc ấy, em rất băn khoăn, không thể trả lời được. Nhưng từ bây giờ, em đã xác định được ước mơ của mình rồi. Đó chính là trở thành một người lính cứu hỏa.
Ước mơ ấy bắt nguồn từ một sự việc mà em được tận mắt chứng kiến vào mấy ngày hôm trước. Khi ấy, đêm đã khuya và mọi người đang chìm trong giấc ngủ say. Bỗng một tiếng nổ vang lên, sau đó là khói bốc lên, lửa cháy hừng hực từ một chung cư mini ở cuối ngõ. Đám cháy diễn ra nhanh quá, người ở bên trong không thoát ra kịp, nguy hiểm vô cùng. Trong tình huống ấy, các chú lính cứu hỏa xuất hiện như những người anh hùng. Họ dập lửa bằng vòi phun, rồi bất chấp nguy hiểm, lao vào bên trong để cứu người. Thật may mắn, là ai cũng được bình an đưa ra khỏi biển lửa. Nhìn bóng lưng vững chãi, khuôn mặt lấm lem tro lửa của các chú, em cảm thấy như mình cũng vừa được truyền một ngọn lửa cháy hừng hực vậy. Em cũng muốn được như các chú ấy, dũng cảm giải cứu những con người gặp nguy hiểm do cháy nổ.
Từ hôm ấy, em nuôi cho mình một ước mơ được trở thành người lính cứu hỏa. Để đạt được ước mơ ấy, em sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ và rèn luyện năng nổ mỗi ngày.
Kể về ước mơ của em trong tương lai hay nhất – Mẫu 20
Kể về ước mơ làm bác sĩ
Trong cuộc đời này ai cũng có cho mình một ước mơ. Ước mơ giúp cho con người ta trưởng thành hơn, giúp cho con người vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống để hướng tới điều mình mong muốn. Và khi ước mơ thành hiện thực chính là lúc niềm vui của chúng ta vỡ òa vì những niềm hạnh phúc.
Em cũng có một ước mơ, và mỗi ngày em đều cố gắng học tập thật chăm chỉ để biến ước mơ của mình thành hiện thực. Ước mơ của em đó là trở thành một bác sĩ. Em cảm thấy việc trở thành bác sĩ thật sự vô cùng ý nghĩa. Em có thể chữa bệnh cho mọi người cho những người thân của em, như ông bà, cha mẹ, anh chị…Rồi em có thể chữa bệnh cho những trẻ em nghèo, những người nghèo ở vùng sâu vùng xa không có điều kiện chữa bệnh.
Mỗi ngày, trên các phương tiện truyền thông đại chúng, em vẫn thấy có rất nhiều người có hoàn cảnh khó khăn nhưng lại mắc các căn bệnh hiểm nghèo. Nhiều em nhỏ sinh ra đã bị suy tim bẩm sinh, nhưng gia đình không có điều kiện chữa trị, khi nhìn những hình ảnh đó lòng em rất buồn, nên em ước sao mình có thể trở thành một bác sĩ giỏi để có thể điều trị cho những bệnh nhân đó.
Hồi nhỏ có lần em bị viêm phổi phải nhập viện, em nhìn thấy các bác sĩ phải làm việc vô cùng vất vả, mỗi ngày họ phải đối diện với rất nhiều ca bệnh hiểm nghèo, những tình huống căng thẳng, khiến cho người bác sĩ bị stress nặng nề. Nhưng mỗi vị bác sĩ em gặp đều vô cùng hiền từ, mỗi khi khám bệnh cho em họ luôn nở nụ cười vô cùng tươi tắn, hỏi thăm tối qua em ngủ có ngon không? Em mơ thấy gì không? Nhìn các vị bác sĩ ngày ngày bận trăm công nghìn việc vẫn luôn chăm lo quan tâm tới từng bệnh nhân của mình. Em vô cùng nể phục ngưỡng mộ.
Nhiều hôm đã muộn lắm rồi em nhìn thấy những vị bác sĩ mới được ăn cơm, bởi họ vừa trải qua một ca mổ vô cùng nguy hiểm, kéo dài suốt 4 tiếng đồng hồ. Khi bệnh nhân được phẫu thuật thành công, thì cũng 10 giờ đêm xuất cơm hộp của các vị bác sĩ đã nguội ngắt nhưng họ ngồi ăn ngon lành, bởi có lẽ họ mệt mỏi và căng thẳng nhiều giờ liên tiếp.
Khi nhìn những hình ảnh đó, em đã nghĩ trong lòng “Làm bác sĩ vất vả thật. Ngoài kia có rất nhiều công việc nhàn hạ sao họ không làm lại làm bác sĩ nhỉ?” Nhưng rồi khi em nhìn thấy những bệnh nhân được bác sĩ cứu thoát khỏi bàn tay tử thần, rồi họ kéo tới khóc lóc cảm ơn bác sĩ, thì em lại cảm thấy nghề bác sĩ quả là một nghề rất đáng để làm, bởi nó có thể mang tới sự sống cho người khác, còn gì ý nghĩa hơn khi công việc của mình có thể mang lại niềm hạnh phúc cho người khác.
Trên khắp đất nước thân yêu hình chữ S của chúng ta có rất nhiều vùng sâu, vùng xa những nơi mà điều kiện cơ sở vật chất vô cùng khó khăn, ở những nơi đó rất cần có những bác sĩ để điều trị bệnh tình cho bà con vùng đồng bào dân tộc. Rồi cứu chữa cho những người nghèo. Chính vì vậy, em mơ ước mình trở thành một bác sĩ, một người mang lại niềm vui cho mọi người. Dù con đường phía trước còn nhiều khó khăn vất vả nhưng em sẽ cố gắng hết mình cho ước mơ của mình.
Em mong sao cho ước mơ trở thành bác sĩ của em thành hiện thực để em có thể mang tới nhiều nụ cười cho những bệnh nhân của mình. Con đường thành công nào cũng phải trải qua nhiều chông gai, thử thách nhưng nếu chúng ta kiên cường, nhẫn nại và luôn cố gắng hết mình thì nhất định ước mơ sẽ thành hiện thực.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 21
Từ nhỏ, em đã luôn ao ước được trở thành bác sĩ cứu người.
Ước mơ ấy đã được em ấp ủ suốt từ những năm học lớp 1. Em còn nhớ rõ ngày hôm ấy, mẹ của em bị ốm do ướt mưa. Mẹ nằm sốt trên giường, vừa lạnh, vừa đau đầu, lại vừa đau nhức. Dù em và bố hết sức lo lắng, chườm khăn cho mẹ, nhưng vẫn chưa thuyên giảm. Sau đó, bố đã đưa mẹ đến bệnh viện.
Sau một hồi thăm khám, bác sĩ quyết định truyền nước cho mẹ, rồi kê đơn thuốc. Chỉ mới truyền xong một bình, mà mẹ đã khỏe hơn nhiều và hạ sốt. Lúc ấy em biết ơn bác sĩ lắm. Rồi lúc chờ bố đi lấy thuốc, em nhìn xung quanh mình, các y bác sĩ đang tận tình thăm khám, cứu chữa biết bao người bệnh khổ. Nhìn nụ cười sung sướng, ánh mắt hạnh phúc của bệnh nhân, em cảm nhận được sự vĩ đại của nghề y.
Từ hôm đó, em quyết tâm học tập và rèn luyện thật tốt để tương lai có thể trở thành bác sĩ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 22
Từ nhỏ, em đã luôn ao ước được trở thành bác sĩ cứu người.
Ước mơ ấy đã được em ấp ủ suốt từ những năm học lớp 1. Em còn nhớ rõ ngày hôm ấy, mẹ của em bị ốm do ướt mưa. Mẹ nằm sốt trên giường, vừa lạnh, vừa đau đầu, lại vừa đau nhức. Dù em và bố hết sức lo lắng, chườm khăn cho mẹ, nhưng vẫn chưa thuyên giảm. Sau đó, bố đã đưa mẹ đến bệnh viện.
Sau một hồi thăm khám, bác sĩ quyết định truyền nước cho mẹ, rồi kê đơn thuốc. Chỉ mới truyền xong một bình, mà mẹ đã khỏe hơn nhiều và hạ sốt. Lúc ấy em biết ơn bác sĩ lắm. Rồi lúc chờ bố đi lấy thuốc, em nhìn xung quanh mình, các y bác sĩ đang tận tình thăm khám, cứu chữa biết bao người bệnh khổ. Nhìn nụ cười sung sướng, ánh mắt hạnh phúc của bệnh nhân, em cảm nhận được sự vĩ đại của nghề y.
Từ hôm đó, em quyết tâm học tập và rèn luyện thật tốt để tương lai có thể trở thành bác sĩ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 23
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được. Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ dành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt. Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 24
Ai cũng như vậy thôi. Cũng có những ước mơ riêng của mình, và tôi cũng không ngoại lệ. Từ hồi còn thơ bé tôi đã rất ngưỡng mộ những người được mang trong mình trọng trách cao cả đó là nghề bác sĩ.
Các bạn biết không từ hồi còn nhỏ tôi sức đề kháng của tôi quá yếu nên thường xuyên bị mắc nhiều vấn đề về sức khỏe, chính vì điều này tôi đã phải vào viện rất nhiều lần đến nỗi tất cả các bác sĩ trong bệnh viện đều biết đến tôi: “Cháu Nguyễn Vân Khánh ở phòng 109. “Và y như rằng một khi đã vào bệnh viện tôi đều khóc rất nhiều vì từ khi bước chân vào cổng bệnh viện tôi đã nhìn thấy những khuôn mặt đáng thương của những đứa bạn cùng tran lứa trên mi vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt và trên tay các cô cậu bé ấy thì có những chiếc băng keo cá nhân chẳng hiểu sao lúc đó tôi có thể nhận ra các bạn ấy vừa mới bị tiêm xong.
Khi ngồi trước mặt bác sĩ bác sĩ trong đầu tôi thì luôn nghĩ rằng mình không được nghĩ về việc bị tiêm nhưng chẳng hiểu sao càng lúc tôi càng cảm nhận rõ rệt từ việc mình bị bôi thuốc. Khi nhìn thấy tôi co rúm người lại vì sợ bị tiêm bác sĩ liền bảo: “Cháu không cần phải sợ chỉ đau như kiến cắn thôi”. Nghe những lời nói dịu dàng của bác sĩ tôi bỗng cảm thấy nghề bác sĩ không đáng sợ như tôi nghĩ và từ lúc đó tôi bắt đầu nuôi dưỡng ước mơ trở thành bác sĩ. Còn các bạn thì sao hãy kể cho tôi nghe về ước mơ của bạn nhé.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 25
Trong cuộc sống, ai cũng ấp ủ những giấc mơ cho riêng mình. Bản thân em cũng có nhiều mong muốn nhưng có lẽ điều mà em mơ ước muốn được thực hiện nhất chính là trở thành một bác sĩ giống người bố vĩ đại của mình. Em đang cố gắng hết sức để có thể biến những gì em đang nghĩ trở thành sự thật.
Hồi nhỏ, em đã được nghe mẹ kể về công việc của bố. Muốn trở thành bác sĩ thì cần có rất nhiều yếu tố: lòng nhân ái, sự nhanh nhạy, thông minh, khéo léo, tỉ mỉ và ân cần. Người ta thường nói: “Lương y như từ mẫu”. Mẹ em nói đã là bác sĩ thì phải yêu thương bệnh nhân như người thân ruột thịt, dốc hết công sức để chữa trị cho họ. Ngoài ra, còn phải linh hoạt, từ cách ứng xử với bệnh nhân và gia đình bệnh nhân đến việc cấp cứu cho bệnh nhân, phải nhanh chóng kịp thời. Khi chăm sóc cho người bệnh thì phải chu đáo, cẩn thận làm sao để họ cảm thấy thoải mái nhất, ít đau đớn nhất. Khi nghe mẹ kể như vậy, lúc đầu em thấy vô cùng sợ nghề bác sĩ. Em thầm nghĩ: “Trời ơi! Làm bác sĩ vất vả vậy bố làm làm gì vậy nhỉ? Bao nhiêu công việc nhàn nhã, lương cao hơn cơ mà?” Nhưng có một lần, bà ngoại em lên cơn đau tim, phải cấp cứu trong bệnh viện và phẫu thuật liền 4 tiếng đồng hồ. Em rất sợ hãi và lo lắng, em sợ sẽ mất bà mãi mãi. Nhưng thật may mắn làm sao, bố và các cô chú đã mang bà quay trở lại với em. Em đã khóc rất nhiều, và kể từ ngày hôm đó em đã quyết tâm để trở thành một bác sĩ chữa bệnh cứu người. Em sẽ không để cho bất cứ người thân yêu nào của mình bị những căn bệnh quái ác hành hạ. Sau hôm ấy, em hỏi bố rất nhiều thứ, khiến bố chóng cả mặt. Cuối cùng bố chỉ nói với em đúng một câu: “Nếu con muốn trở thành bác sĩ thì cần rèn luyện đạo đức từ nhỏ, hãy yêu thương mọi người xung quanh và phải thật mạnh mẽ, đừng quên chăm học nữa nhé!”. Câu nói ấy đã truyền động lực cho em rất nhiều.
Em mong rằng ước mơ được làm bác sĩ của em sẽ thành hiện thực. Dù còn rất nhiều khó khăn, nhưng em tin với lòng quyết tâm của mình, không gì là không thể.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 26
Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!
Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an giao thông đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp.
Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên lân đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.
Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc xe máy vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an giao thông liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tấp vào lề. Cả ba cô gái ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an giao thông nghiêm nghị chỉ các lỗi sai cho các cô gái rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Bây giờ, một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba”. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: “Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu”, rồi chu cái miệng về phía chú công an giao thông đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không rõ, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú lại tiếp tục điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không bao giờ có tai nạn giao thông xảy ra ở giao lộ này.
Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lý. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm công an giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn gọn nhất – Mẫu 27
Kể về ước mơ làm cô giáo
Hôm nay là tiết học tập làm văn, cô giáo lên lớp và bắt đầu viết đề bài lên bảng. Đề bài là kể về ước mơ của em.
Em rất thích thú với đề bài này, các bạn lần lượt đứng dậy kể. Bạn thì ước được làm bác sĩ, bạn thì làm ca sĩ, còn bạn nữa thì làm phi hành gia. Tới lượt em, em bảo em muốn làm cô giáo. Cô em ngạc nhiên hỏi vì sao. Em bảo em cũng muốn được như cô, được làm người mẹ hiền thứ hai của các bạn học trò, muốn dạy các bạn cách làm người đúng mực, lễ phép, sau đó mới dạy chữ.
Cô giáo cười và động viên em cố lên. Em tự hứa với lòng rằng “khi lớn lên em nhất định làm một cô giáo tốt bụng, luôn yêu thương học trò của mình.
Kể về ước mơ của em trong tương lai hay nhất – Mẫu 28
Kể về ước mơ làm bác sĩ
Ngày còn nhỏ, mỗi khoảnh khắc, mỗi sự kiện mà tôi trải qua tôi lại vẽ ra cho mình thêm một ước mơ. Lúc trước, khi xem xong một bộ phim hoạt hình, tôi đã ước giá mà một phép màu nào đó xảy ra, tôi có thể trở thành cô tiên bé nhỏ ban hạnh phúc cho mọi người. Hay có lúc tôi đã từng ước, bản thân trở thành siêu anh hùng với sức mạnh siêu nhiên để có thể giải cứu thế giới. Khi tôi nhìn vào ba mẹ mình, ăn vận quần áo gọn gàng, sạch đẹp để chuẩn bị đi làm, tôi đã ước cho bản thân lớn thật nhanh, để có thể mặc những bộ quần áo đẹp, đi trên những đôi guốc cao, bản thân có thể thoải mái làm những điều mình muốn mà không bị ba mẹ cấm cản, hay cằn nhằn…. Và cũng không ít lần, tôi đã vẽ ra cho mình một tương lai với đủ thứ nghề nghiệp muốn làm: Một cô giáo dịu hiền như mẹ? hay khoác trên mình bộ cảnh phục màu xanh như ba?… Đến bây giờ nghĩ lại, những suy nghĩ ngày ấy của tôi thật ngây ngô và trong sáng, nhưng nó là cả một vùng trời tuổi thơ đáng nhớ.
Còn bây giờ thì sao? Ước mơ của tôi là gì? Vẫn còn vẹn nguyên hay đã có sự thay đổi?
Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện. Ngày còn học tiểu học, tôi có một cô bạn chơi rất thân, cùng nhau đi học, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau nói về những ước mơ mà cả hai ấp ủ. Nhưng rồi một ngày, biến cố lớn đã xảy ra với cô bé ấy. Mẹ bạn ấy đột ngột qua đời vì mắc bệnh ung thư, các bác sĩ lúc bấy giờ đã không thể kịp thời cứu chữa. Và cứ thế, Thần Chết lạnh lùng mang mẹ của bạn tôi đi. Đối với một đứa trẻ như vậy, thì đây có thể xem là một cú sốc lớn trong cuộc đời. Sau cái ngày định mệnh ấy, bạn tôi suy sụp hẳn về tinh thần, ít nói hơn, sống khép mình hơn với bạn bè và thế giới. Chứng kiến từ đầu tới cuối câu chuyện này, lúc bấy giờ tôi đã nảy ra một suy nghĩ rằng: “Giá mà lúc ấy, bác sĩ kịp thời cứu chữa thì có phải, mẹ của bạn ấy vẫn còn sống hay không?” , “Bác sĩ có thể cứu được người bệnh, không những có thể giúp họ thoát khỏi vòng tay tử thần, mà còn có thể cứu được cả một gia đình, cả một xã hội”… “Vậy tại sao mình lại không nỗ lực để trở thành một bác sĩ?”. Và rồi cái ước mơ đó cứ lớn dần lên theo năm tháng. Tôi không dám chắc bản thân mình có thể thành công hay không. Nhưng chắc chắn một điều rằng, để thực hiện được ước mơ đó, tôi sẽ cố gắng hết mình, ngày càng trau dồi bản thân hơn nữa. Chỉ cần nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của bệnh nhân được chữa trị thôi mà tôi đã cảm thấy mình như được tiếp thêm năng lượng.
À, cũng nói thêm với các bạn! Sau cái ngày hôm đấy – cái ngày mà tiễn mẹ bạn tôi lên đường, tôi đã trở về và lao vào vòng tay ba mẹ mà khóc nấc. Cũng không hiểu vì sao, chỉ biết rằng lúc ấy tôi đã ước thời gian chậm lại, để tôi có thể được ở mãi bên cạnh ba mẹ, gia đình, cùng nhau ăn bữa cơm, kể cho nhau nghe về những vui buồn của cả một ngày làm việc mệt mỏi. Bão tố dường như dừng ngay sau cánh cửa!
Giờ nghĩ lại, nếu có người hỏi ước mơ của bạn là gì? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng: Ước mơ của tôi chính là gia đình và bác sĩ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai hay nhất – Mẫu 29
Kể về ước mơ làm chú công an
Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!
Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên làn đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.
Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba”. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: “Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu”, rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.
Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 30
Kể về ước mơ làm chiến sĩ công an
Trong mỗi chúng ta ai cũng có những dự định hoặc ước mơ riêng mà bản thân chưa từng nói ra, hôm nay mình sẽ kể cho các bạn cùng nghe ước mơ của mình đó là trở thành chiến sỹ công an.
Trên con đường đến trường, ngày nào em cũng gặp những chiến sĩ công an đang làm nhiệm vụ ở các ngã tư hoặc cột đèn đỏ., điều khiển cho xe lưu thông và nhiệm vụ phân luồng xe cộ. Chú cảnh sát giao thông không cao lắm, nước da hơi ngăm đen, nhanh nhẹn trong cử chỉ và hành động. Dù nắng hay mưa chú vẫn đứng làm nhiệm vụ. Miệng thổi còi, phối hợp với hai cánh tay đưa ra các hiệu lệnh riêng. Cứ như vậy dòng xe cộ đông đúc đi theo trật tự ngăn nắp mà không có bất kỳ sự cố nào xảy ra.
Nhìn chú cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ em cảm thấy rất thích, mặc dù có vất vả, mệt nhọc nhưng được hướng dẫn cho mọi người giúp giao thông thuận lợi đó là niềm vui. Ai cũng bảo cảnh sát giao thông khổ lắm, nguy hiểm, nhưng em vẫn kiên quyết giữ vững ước mơ mà mình đã ấp ủ bấy lâu nay. Công việc nào trong cuộc sống cũng sẽ có rủi ro, bất trắc không có công việc nào là nhàn hạ cả.
Em đã kể về ước mơ của mình với mọi người, em cũng biết rằng nếu muốn ước mơ thành sự thật cần trau dồi kiến thức, nhân phẩm. Ngay từ bây giờ em đang cố gắng học tốt thật giỏi, rèn luyện đạo đức phấn đấu một ngày nào đó trở thành người chiến sỹ công an.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 31
Kể về ước mơ làm chiến sĩ công an
Trong mỗi chúng ta ai cũng có những dự định hoặc ước mơ riêng mà bản thân chưa từng nói ra, hôm nay mình sẽ kể cho các bạn cùng nghe ước mơ của mình đó là trở thành chiến sĩ công an.
Trên con đường đến trường, ngày nào em cũng gặp những chiến sĩ công an đang làm nhiệm vụ ở các ngã tư hoặc cột đèn đỏ., điều khiển cho xe lưu thông và nhiệm vụ phân luồng xe cộ. Chú cảnh sát giao thông không cao lắm, nước da hơi ngăm đen, nhanh nhẹn trong cử chỉ và hành động. Dù nắng hay mưa chú vẫn đứng làm nhiệm vụ. Miệng thổi còi, phối hợp với hai cánh tay đưa ra các hiệu lệnh riêng. Cứ như vậy dòng xe cộ đông đúc đi theo trật tự ngăn nắp mà không có bất kỳ sự cố nào xảy ra.
Nhìn chú cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ em cảm thấy rất thích, mặc dù có vất vả, mệt nhọc nhưng được hướng dẫn cho mọi người giúp giao thông thuận lợi đó là niềm vui. Ai cũng bảo cảnh sát giao thông khổ lắm, nguy hiểm, nhưng em vẫn kiên quyết giữ vững ước mơ mà mình đã ấp ủ bấy lâu nay. Công việc nào trong cuộc sống cũng sẽ có rủi ro, bất trắc không có công việc nào là nhàn hạ cả.
Em đã kể về ước mơ của mình với mọi người, em cũng biết rằng nếu muốn ước mơ thành sự thật cần trau dồi kiến thức, nhân phẩm. Ngay từ bây giờ em đang cố gắng học tốt thật giỏi, rèn luyện đạo đức phấn đấu một ngày nào đó trở thành người chiến sĩ công an.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 32
Kể về ước mơ làm kiến trúc sư
Trong cuộc sống, ai cũng có ước mơ. Em cũng vậy, ngay từ nhỏ ước mơ của em là trở thành một kiến trúc sư thật giỏi để xây lên những ngôi nhà đẹp và tốt cho mọi người và cho em nữa. Em biết nghề này không phải dễ dàng đạt được nhưng vì ước mơ, vì đam mê của bản thân em, em sẽ cố gắng học thật giỏi để đạt được ước mơ này, em tin rằng mình sẽ đạt được ước mơ này vì em luôn nhớ lời Bác Hồ dạy: “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên”.
Ước mơ này đã theo em suốt năm năm rồi, khi hỏi thầy cô làm sao để thực hiện được ước mơ này, thầy cô nói em cần phải học giỏi các môn toán, vẽ và ngoại ngữ nên hiện nay em đang cố gắng học giỏi các môn này. Mỗi năm, khi được nghỉ hè em đều có dịp để đi chơi xa, tham quan nhiều nơi, ngắm nhìn những ngôi nhà đẹp, những ngôi chùa, đền, tượng, những công ty, cơ quan, trường học, những ngôi nhà được làm bằng gỗ… Sau đó về nhà em cố gắng nhớ lại những gì mà mình đã thấy để vẽ vào tờ giấy. Hằng ngày cứ có thời gian là em lại lấy giấy ra vẽ, mỗi lần vẽ em lại nghĩ về những ước mơ của mình. Có lần em chợt thấy một ngôi nhà thật tuyệt vời liền lấy giấy và bút ra vẽ rất tỉ mỉ như là một người thợ trong ngành kiến trúc vậy. Khi vẽ xong thì em thầm nghĩ đến một lúc nào đó mình sẽ vẽ lên bằng chính đôi bàn tay của mình về đất nước hôm nay và mai sau, và càng ngày em càng tiến gần hơn đến với ước mơ của em. Ba mẹ em thường khuyên rằng, con hãy cố gắng học hành thật giỏi để mai sau xây lên những căn nhà đẹp, tốt cho mọi người, giúp ích cho xã hội nữa con ạ. Những lời khuyên ấy giúp em hiểu rõ hơn về cuộc sống, về xã hội. nhưng dù sao đi chăng nữa, em cũng phải cảm ơn ba mẹ đã đưa em tới chiếc thuyền hạnh phúc và một mái nhà vui vẻ, đầm ấm. Cũng nhờ ba mẹ nên em đã bước tới gần ước mơ của mình. Những em sẽ cố gắng học để em có thể đi tiếp bằng chính đôi bàn tay của mình và dù khó khăn vất vả thế nào em cũng đi tới ước mơ mà bấy lâu nay em hằng mong ước.
Ước mơ sẽ mãi có trong mỗi con người của chúng ta, và người thực hiện ước mơ này là người có ý chí kiên cường, bất khuất vượt qua khó khăn gian khổ. Người động viên họ sẽ là ba mẹ, thầy cô là người dìu dắt bước chân của họ cho đến ngày hôm nay. Chính bản thân em cũng vậy, nhờ ba me, thầy cô đã đưa em tới ước mơ của bản thân mình.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 33
Kể về ước mơ làm nữ cảnh sát
Ai cũng mang trong mình một trái tim nóng. Ở đó chứa những hoài bão, những ước mơ cho tương tai sau này. Em cũng vậy! Em mơ ước sau này trở thành một nữ cảnh sát để bảo vệ cho cuộc sống của mọi người bình yên.
Ước mơ của em đã được nung nấu từ năm em còn lớp 2. Còn nhớ hôm đó, khi mẹ đón em đi học về, bỗng nghe tiếng kêu thất thanh của một bác đi đường: “cứu với…. cướp….cướp….!”. Liền sau đó, có một chú cảnh sát rượt theo tên cướp. Sau một lúc chống cự, tên cướp đã bị chú cảnh sát tóm gọn và đưa về đồn. Trên trán chú, mồ hôi lăn dài, nhưng không vì thế mà chú chểnh mảng công việc đang thực hiện. Nét nghiêm nghị hiện hữu trên không mặt chữ điền. Túi xách của cô đi đường may mắn được tìm lại và không mất mát gì. Cô cảm ơn chú cảnh sát rối rít và vui vẻ về đồn để lấy lời khai. Từ hôm đó, em luôn ước ao mình lớn thật nhanh để có thể trở thành nữ cảnh sát, bắt hết những tên cướp, bảo vệ sự bình yên cho mọi người.
Mọi người vẫn bảo, làm cảnh sát khổ lắm, lại nguy hiểm, lại là con gái nữa thì lại càng khó khăn. Nhưng em vẫn kiên quyết giữ vững ước mơ của mình. Công việc nào cũng sẽ phải gặp rủi ro, bất trắc. Không có công việc nào là nhàn hạ, an toàn hết cả. Chỉ cần có niềm say mê, yêu thích công việc của mình, em tin mình có thể làm được. Em kể về ước mơ của mình với mẹ, mẹ em cười bảo: “muốn ước mơ trở thành hiện thực, con phải cố gắng học tập hơn nữa. Không chỉ trau dồi kiến thức, nhân phẩm cũng vô cùng quan trọng. Là một cảnh sát, phải biết làm gương cho nhân dân học theo nữa”. Nghe lời mẹ, ước mơ của em như được chắp thêm đôi cánh mới. Mẹ đã mở ra con đường và em sẽ cố gắng thực hiện nó để con đường trở thành nữ cảnh sát giỏi không còn xa nữa.
Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, luôn là một đứa con ngoan, trò giỏi để thực hiện ước mơ bấy lâu nay em ấp ủ.
Kể về ước mơ của em trong tương lai hay nhất – Mẫu 34
Kể về ước mơ trở thành cô giáo
Lớn lên em sẽ làm gì? Hiện tại thì chính bản thân em cũng chưa thể trả lời được, nhưng trong thâm tâm em rất thích hình ảnh cô giáo trẻ đứng lớp, trước những con mắt ngây thơ của các em học sinh bé bỏng.
Ai đã cho em ước mơ ấy nhỉ? Hằng ngày trên đường đến trường em đã từng gặp những em bé rất dễ thương nên từ đó em rất thích làm cô nuôi dạy trẻ. Tối tối em lại hình dung cảnh em làm cô giáo và rồi ước mơ đó dã đưa em vào một giấc mơ. Em hiện ra trước cổng trường Măng Non với chiếc áo dài hồng tha thướt. Đi vào sân trường em thấy các bé đang chơi đùa. Lớp do em dạy các bé đang quét lớp, thấy em vào vội khoanh tay lại:
– Chào cô mới đến ạ!
– Chúng con chào cô ạ!
– Các con ngoan quá! Cô chào các con nhé! – Em đáp lại.
– Khi tiếng kẻng báo giờ vào học, các bé sắp hàng ngay ngắn rồi từ từ vào lớp và ngồi đúng vị trí đã qui định.
Đầu giờ học em sẽ cho các tổ trưởng kiểm tra bàn tay của các bạn trong tổ, rồi em sẽ dạy cho các bé hát, những bài hát ngây thơ, hồn nhiên, dễ mến. Giọng hát trong trẻo, lại pha vào đó giọng ngọng nghịu vui vui. Sau khi các bạn học sinh hát tập thể xong, em nói: “Các con nào tình nguyện là ca sĩ nhỏ nào?”. Vừa nói xong, em thấy có nhiều bàn tay bé xíu giơ lên “Thưa cô bé!”. “Các bé nhớ cô dặn gì không nào? Không được nói ồn ào như thế nghen”.
A! Cô mời tổ trưởng bỏ “Bướm vàng” nào?
– Xòe bàn tay trông thật xinh…
Bé tổ trưởng vừa nghiêng đầu vừa xòe tay hát véo von trông thật là xinh.
– Bạn hát hay quá các con! Các con hãy vỗ tay khen bạn đi nào!
Hàng ngày em sẽ cố gắng dạy các bé: ngoan, biết lễ phép với người lớn tuổi, biết thương yêu bạn bè. Các bé phải giữ vệ sinh, không được làm nũng mẹ. Khi ba đọc báo thì phải rót nước mời ba đó mới là đứa con ngoan. Em hỏi: “Bé nào chịu như vậy?”.
Tất cả những cánh tay đều giơ lên, tức là các bé đã đồng ý. Cuối tuần bé nào ngoan sẽ được cắm cờ…
Tiếng chuông reo vang báo hiệu hết giờ, em cho các bé ra chơi, bé nào cũng nói: “Mình sẽ làm y như lời cô dặn để mình được cờ”.
Bỗng em giật mình thức dậy thì trời đã sáng, em liền ra khỏi giường để sửa soạn đi học. Chợt nhớ lại giấc mơ vừa qua, em thấy ngồ ngộ, mắc cỡ nhưng lòng em cảm thấy vui vui. Ước gì giấc mơ ấy sẽ trở thành hiện thực.
Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn – Mẫu 35
Kể về ước mơ làm nhà văn
Ai cũng mang trong mình một trái tim nóng. Ở đó chứa những hoài bão, những ước mơ cho tương lai sau này. Em cũng vậy! Em mơ ước sau này trở thành một nữ cảnh sát để bảo vệ cho cuộc sống của mọi người bình yên.
Ước mơ của em đã được nung nấu từ năm em còn lớp 2. Còn nhớ hôm đó, khi mẹ đón em đi học về, bỗng nghe tiếng kêu thất thanh của một bác đi đường: “cứu với…. cướp….cướp….!”. Liền sau đó, có một chú cảnh sát rượt theo tên cướp. Sau một lúc chống cự, tên cướp đã bị chú cảnh sát tóm gọn và đưa về đồn. Trên trán chú, mồ hôi lăn dài, nhưng không vì thế mà chú chểnh mảng công việc đang thực hiện. Nét nghiêm nghị hiện hữu trên không mặt chữ điền. Túi xách của cô đi đường may mắn được tìm lại và không mất mát gì. Cô cảm ơn chú cảnh sát rối rít và vui vẻ về đồn để lấy lời khai. Từ hôm đó, em luôn ước ao mình lớn thật nhanh để có thể trở thành nữ cảnh sát, bắt hết những tên cướp, bảo vệ sự bình yên cho mọi người.
Mọi người vẫn bảo, làm cảnh sát khổ lắm, lại nguy hiểm, lại là con gái nữa thì lại càng khó khăn. Nhưng em vẫn kiên quyết giữ vững ước mơ của mình. Công việc nào cũng sẽ phải gặp rủi ro, bất trắc. Không có công việc nào là nhàn hạ, an toàn hết cả. Chỉ cần có niềm say mê, yêu thích công việc của mình, em tin mình có thể làm được. Em kể về ước mơ của mình với mẹ, mẹ em cười bảo: “muốn ước mơ trở thành hiện thực, con phải cố gắng học tập hơn nữa. Không chỉ trau dồi kiến thức, nhân phẩm cũng vô cùng quan trọng. Là một cảnh sát, phải biết làm gương cho nhân dân học theo nữa”. Nghe lời mẹ, ước mơ của em như được chắp thêm đôi cánh mới. Mẹ đã mở ra con đường và em sẽ cố gắng thực hiện nó để con đường trở thành nữ cảnh sát giỏi không còn xa nữa.
Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, luôn là một đứa con ngoan, trò giỏi để thực hiện ước mơ bấy lâu nay em ấp ủ.
./.
Hy vọng với các bài văn mẫu Kể về ước mơ của em trong tương lai ngắn ngọn trên đây, các em sẽ hoàn thành tốt bài tập làm văn của mình. Thầy cô chúc các em đạt điểm cao trong thời gian sắp tới.
Đăng bởi: Thcs-thptlongphu.edu.vn
Chuyên mục: Tổng hợp