Bài viết số 2 lớp 10 đề 1: Kể kỉ niệm sâu sắc về tình thầy trò

0
53
Rate this post

Bài viết số 2 lớp 10 đề 1: Kể kỉ niệm sâu sắc về tình thầy trò

Hướng dẫn giải bài viết số 2 lớp 10 đề 1 tập làm văn chủ đề kể kỉ niệm sâu sắc về tình thầy trò. Câu chuyện do Unsw.edu.vn đăng tải sẽ là một gợi ý tham khảo tốt cho các bạn.

Bài văn mẫu

Bạn đang xem: Bài viết số 2 lớp 10 đề 1: Kể kỉ niệm sâu sắc về tình thầy trò

Giữa dòng đời đầy chênh vênh con người thường tìm kiếm những điều xa xôi và chẳng với tới, những điều mà trong cuộc sống vốn dĩ luôn tồn tại luôn mang cho ta niềm vui và sự bình yên luôn bị người đời lãng quên. Trong cuộc sống của chúng ta hiện tại chắc rằng ai cũng từng trãi qua thời học sinh cái thời tuổi thơ tươi đẹp ấy và chính bản thân tôi cũng vậy, cho đến bây giờ tôi đã lớn nhưng những kí ức đó luôn tồn ở một góc nào đó trong tim tôi và điều làm tôi nhớ nhất vẫn là người thầy, người bên cạnh tôi trong quá trình học tập suốt 3 năm liền.

Thầy, người mà ngay từ lần đầu tiên gặp đã để lại cho tôi một cảm giác thân quen với mái tóc điểm vài sợi bạc, nụ cười nhẹ nhàng thân thiện trên môi, trên gương mặt thầy là những nếp nhăn của năm tháng. Thầy hiền từ, tỉ mỉ và yêu thương học sinh. Thầy, người đã để lại cho tôi những kỉ niệm đẹp trong đó có một kỉ niệm, kỉ niệm về người thầy mà tôi sẽ không bao giờ quên. Nhớ lại năm đó, năm tôi vào lớp 10 với đầy những bỡ ngỡ, thầy chính là người chịu trách nhiệm giảng dạy, chủ nhiệm lớp tôi. Trong quá trình học tập thầy điều nhận ra điểm mạnh và điểm yếu của từng người cũng như tôi thầy đã biết được tôi là một học sinh yêu thích viết văn và luôn mong rằng bài văn của tôi sẽ được mọi người đón nhận. Năm đó có một cuộc thi viết văn được tổ chức và giải thưởng của cuộc thi là học bổng cho khóa luyện viết biên tập dành cho 3 giải cao nhất, chính thầy người đã tìm kiếm cuộc thi và đăng kí cho tôi, đáng lẽ khi nhận được tin tức này tôi phải vô cùng vui mừng, cho đó là một cơ hội của bản thân nhưng có nào ngờ vừa lúc đó bệnh tim của mẹ tôi lại tái phát, tôi mỗi ngày đều phải vào viện, cuộc sống gia đình dần trở nên cho khó khăn hơn, lúc thầy thông báo cho tôi bài văn tôi làm nộp thầy đã được thầy nộp cho cuộc thi và thông qua vòng loại. Đây là cơ hội cho bản thân cũng là điều duy nhất tôi có thể làm vào lúc này nếu tôi đậu cuộc thi để cổ vũ cho tinh thần của mẹ tôi. Tôi nhận được thông báo vào vòng trong nhưng lại chẳng dám nói cho gia đình biết vì tôi sợ, sợ sự ích kỉ của bản thân sẽ bỏ lại gia đình, bỏ lại mẹ đang chuẩn bị bước vào ca phẫu thuật, sợ tất cả sẽ chẳng ủng hộ và tôi sợ sẽ không nhận được giải thưởng trong cuộc thi. Thầy nhẹ nhàng đến bên tôi ” con có biết điều đau khổ nhất của một người mẹ là gì không? “. Tôi đã ngây người ra và tôi chợt phát hiện lâu nay hình như mình chẳng biết gì về mẹ cả, tôi nhìn thầy với ánh mắt không hiểu, thầy lại nói ” Là một người mẹ họ sẽ không đau khổ khi họ ra đi mà họ sẽ đau khổ vì chưa làm được gì cho con cái của mình, họ sẽ buồn khi biết vì bản thân mình mà con đã phải bỏ qua cơ hội của bản thân, họ sẽ tự trách nếu biết mình chính là vật cản. Thầy không nói con ở bên cạnh mẹ là sai nhưng con hãy viết bài văn đó bằng tất cả tình yêu, tất cả niềm hi vọng và sự tin tưởng của gia đình. Thầy đã nói chuyện với ba con rồi, con hãy yên tâm mà bước vào cuộc thi”. Tôi nước mắt đã rơi nhưng lại như thấu hiểu được điều gì đó, rồi tôi đi thi, bài văn viết về sự thật hoàn cảnh gia đình tôi lúc đó và cả sự giúp đỡ của thầy, tôi thi xong liền vào bệnh viện cùng mẹ, mẹ không được khỏe lắm, sau khi mổ đã qua mấy ngày vẫn chưa tỉnh. Tôi đã từ lâu quên đi sự chờ đợi kết quả mà thay đó là chờ đợi sự tỉnh lại của mẹ. Cchính thầy là người đã nhận kết quả và thông báo cho tôi rằng tôi đã đạt giải nhì trong cuộc thi viết. Thầy cách xa bệnh viện cả mấy mươi cây số vậy mà thầy vẫn đến, thầy hay đến thăm gia đình tôi và ngày hôm đó kèm theo niềm vui nho nhỏ cho tôi. tôi bật khóc lặng lẽ mang tin đậu cuộc thi thỏ thẻ cùng mẹ ” mẹ ơi, con đã làm được đây là món quà duy nhất con dành cho mẹ, con đã lớn rồi, mẹ từng nói 2 mẹ con mình cùng cố gắng, bây giờ con làm được rồi đến lượt mẹ đó, mẹ tỉnh dậy đi…”. Tất cả những ngày tháng đó như một giấc mơ, như một câu chuyện cổ tích mang đến sự kì diệu. Tất cả đều nhờ có sự giúp đỡ của thầy, giúp đỡ bản thân tôi không gục ngã, giúp đỡ tôi vượt qua khó khăn và sự thách thức của cuộc sống.

Đó là kỉ niệm đáng nhớ nhất cuộc đời tôi, cho đến mãi sau này tôi vẫn không bao giờ quên, cái cảm giác khi sợ mất đi người thân, cái cảm giác mang lại một sức mạnh tinh thần nào đó cho mẹ, cái cảm giác được che chở và giúp đỡ của thầy. Tôi sẽ mãi không quên những khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc lần đầu gặp thầy khoảnh khắc thầy động viên và cả lúc cả người thầy lấm tấm mồ hôi báo tin cho tôi, khoảnh khắc nụ cười thầy nở trên môi, khoảnh khắc niềm vui và cảm xúc của thầy còn hơn cả tôi như chính bản thân  thầy đã đạt được phần thưởng. Cho đến bây giờ tôi vẫn muốn nói với thầy một câu đó là: ” Em cảm ơn thầy vì tất cả, vì đã xuất hiện trong cuộc sống của em”.

Từ bài tham khảo bài viết số 2 lớp 10 đề 1 chắc chắn các bạn sẽ hoàn thành yêu cầu kể lại kỉ niệm sâu sắc về tình thầy trò giúp tiết kiểm tra tập làm văn tốt nhất.

Võ Hạnh

Giáo dục

Bản quyền bài viết thuộc thcs-thptlongphu. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Tác giả: https://thcs-thptlongphu.edu.vn – Trường Lê Hồng Phong
Nguồn: https://thcs-thptlongphu.edu.vn/bai-viet-so-2-lop-10-de-1-ke-ki-niem-sau-sac-ve-tinh-thay-tro/

Đăng bởi: Thcs-thptlongphu.edu.vn

Chuyên mục: Tổng hợp