Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi

0
31
Rate this post

Đề bài: Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi

ke mot ky niem ve nguoi ban thoi tho au lam em nho mai

Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi

Bạn đang xem: Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi

I. Dàn ý Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi (Chuẩn)

1. Mở bài

Giới thiệu về người bạn của em

2. Thân bài

– Miêu tả vài nét về đặc điểm ngoại hình, tính cách của người bạn thời thơ ấu
– Kể về kỉ niệm của em với người bạn ấy:
+ Kỉ niệm ấy diễn ra khi nào?
+ Em và người bạn thời thơ ấu đã cùng nhau làm gì?
+ Điều gì làm em ấn tượng nhất?
+ Cảm xúc của em về kỉ niệm ấy

3. Kết bài

Tình cảm của em với người bạn tuổi thơ (Trân trọng, yêu quý,…)
 

II. Bài văn mẫu Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi

Hồi học cấp I, tôi có một người bạn thân. Bạn ấy tên là Hùng. Nhưng từ năm học lớp 3, cả lớp 3D chúng tôi gọi bạn ấy là “Hùng kẹo”. Thực ra, Hùng không thích ăn kẹo mà là Hùng mơ ước sẽ trở thành ông chủ của một cơ sở sản suất và kinh doanh kẹo. Hùng mơ ước có thể tự tay mình làm ra những chiếc kẹo ngon để bán (cậu ta thổ lộ điều này khi được cô giáo hỏi về ước mơ). Tôi đã ngạc nhiên khi Hùng tỏ ra vui vẻ và có phần hãnh diện về biệt danh của mình…

Hùng kẹo rất khéo tay. Từ những món đồ bỏ đi, cậu ấy có thể chế tạo ra được những món đồ chơi rất ngộ nghĩnh và bao giờ Hùng cũng rủ tôi chơi cùng. Nhưng tôi không mê những món đồ chơi đó bằng kẹo. Trái ngược với Hùng, tôi rất thích ăn kẹo. Vì thế nên hàm răng tôi bị sâu gần hết, nhìn rất xấu. Lũ bạn thường gọi tôi là “Hảo ngọt”. Chỉ có Hùng là tỏ ra thông cảm với tôi. Hùng bảo tôi sẽ là người đầu tiên “kiểm định chất lượng” những loại kẹo mà Hùng sáng chế ra và cho ý kiến. Chỉ nghe đến việc được ăn kẹo là tôi sướng mê. Mỗi khi bàn tán về tương lai, chúng tôi trở nên hào hứng, tâm đầu ý hợp. Nhưng khi đó, chúng tôi vẫn còn là trẻ con, chẳng có xu nào để mua kẹo. Những lần đi học về, khi đi ngang qua cửa hàng bách hoá, cả hai đứa đều dừng lại, ngắm nhìn những viên kẹo đủ sắc màu đang nằm ngoan ngoãn trong những chiếc lọ thuỷ tinh. Tôi ao ước có trong tay được tất cả số keo trong cửa hàng nhưng Hùng thì khác.

Tôi vẫn nhớ sinh nhật tôi năm lớp 4. Cả buổi học, tôi chờ câu chúc mừng của Hùng nhưng cuối buổi học Hùng lại rủ tôi chiều đến nhà nó làm “thí nghiệm” (tức là làm kẹo ấy mà). Bình thường, nghe nói đến kẹo là tôi hào hứng vô cùng nhưng hôm ấy tôi cảm thấy ấm ức trong lòng. Dù vậy, tôi vẫn nhận lời. Chiều hôm đó, sau khi xin phép mẹ, tôi đạp xe đến nhà Hùng. Đến nơi, tôi thấy nó đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Nó giới thiệu với tôi: “Thí nghiệm của chúng ta hôm nay là món kẹo lạc”.

Hùng giao cho tôi nhiệm vụ rang lạc. Lúc đầu, tôi còn nhiệt tình nhưng được một lúc tay tôi bắt đầu mỏi, tôi chỉ muốn dừng. Hùng động viên tôi và báo: “Không rang đều tay, lạc cháy, kẹo sẽ không ngon đâu”. Dù mỏi tay nhưng nghĩ đến kẹo, tôi lại cố gắng tiếp tục. Đến khi ngửi thấy mùi thơm ngậy của lạc chín, Hùng bắc chảo xuống bếp, cho đường vào xoong, đổ ít nước, đun nhỏ lửa. Trong khi Hùng “thắng đường” (Hùng bảo đấy là thuật ngữ chuyên môn của nghề làm kẹo) thì tôi lấy tay xát cho lớp vỏ lạc bong ra, lộ ra nhưng viên lạc vàng xuộm, trông thật thích mắt. Không kìm được tôi thò tay nhón lấy một viên bỏ vào mồm. Hùng nhìn tôi cười và trêu: “Sao vội thế, đã thành kẹo đâu”. Khi nồi nước đường đã chuyển màu, sền sệt, Hùng vắt vào vài giọt chanh (nó lại bảo đấy là bí quyết nhà nghề), đổ lạc vào, đảo đều rồi đổ ra cái mâm đã rắc một lớp bột (Hùng bảo: để mâm khỏi “ăn” mất kẹo). Hùng lại lấy cái chày giã cua của mẹ nó lăn một lượt trên mâm kẹo trông rất điệu nghệ. Sau đó, cậu ta lấy con dao con cắt mẻ kẹo thành những miếng hình chữ nhật. Nhìn Hùng thực hiện tuần tự các thao tác đó, tôi sốt ruột. Không thể chờ đợi thêm, tôi thò tay định bẻ một miếng, Hùng ngăn lại, lấy một thanh kẹo đưa cho tôi và nói: “Chúc mừng sinh nhật!” Tôi ngạc nhiên đến nỗi há hốc cá mồm. Hùng lại bảo: “Hôm nay sinh nhật “ấy”, cho “ấy” thẩm định thoải mái”. Cắn miếng kẹo giòn, ngọt và thơm trong miệng, tôi kêu: “Ngon quá”. Đến màn chia kẹo, cũng như mọi khi, tôi luôn được phần hơn.

Ngày hôm đó, tôi được ăn món kẹo ngon nhất, hương vị của món kẹo lạc đó, không bao giờ tôi quên được. Sau này, dù đã được ăn rất nhiều loại kẹo ngon và nhận được rất nhiều món quà sinh nhật nhưng món kẹo lạc của Hùng kẹo – người bạn ấu thơ – trong ngày sinh nhật năm học lớp 4 là món quà vô giá đối với tôi.

———————–HẾT————————

Như vậy chúng tôi đã gợi ý Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi bài tiếp theo, các em cần chuẩn bị kĩ những nội dung Hãy tả một người bạn thân của em và cùng với phần Em đã được học rất nhiều cô giáo và có những kỷ niệm sâu sắc, hãy kể lại một trong những kỉ niệm đó để học tốt môn Ngữ Văn hơn.

Giáo Dục

Bản quyền bài viết thuộc thcs-thptlongphu. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://thcs-thptlongphu.edu.vn
https://thcs-thptlongphu.edu.vn/ke-mot-ky-niem-ve-nguoi-ban-thoi-tho-au-lam-em-nho-mai/

Đăng bởi: Thcs-thptlongphu.edu.vn

Chuyên mục: Tổng hợp